Đông Bình vương phi nửa nằm trên giường, sắc mặt xanh trắng, mềm yếu rũ mắt, nghe thấy nha đầu thông báo Thẩm Nhược Hoa đến, mới hơi mở mắt ra, gật đầu với ma ma bên cạnh: “Mời Thẩm nữ y vào đi.” Ma ma vừa phân phó nha đầu đi mời, vừa tiến lên khoác cho bà một bộ xiêm y.
“Thẩm nữ y, lại phải làm phiền ngươi tới khám bệnh cho ta.” Đông Bình vương phi mỉm cười ấm áp nhìn Thẩm Nhược Hoa, rất thân thiết mời nàng ngồi xuống.
Thẩm Nhược Hoa mỉm cười: “Thân thể vương phi có chỗ nào không tốt?”
Đông Bình Vương phi tim đập nhanh một trận, xua tay nói không ra lời, vẫn là ma ma bên cạnh giúp đỡ nói: “Vương phi mấy ngày trước đã cảm thấy ngực bị đè nén, không thở nổi, lại là lúc nào cũng đầu óc choáng váng, có đôi khi ngay cả giường cũng không xuống được.”
Thẩm Nhược Hoa nhìn sắc mặt của Đông Bình vương phi, quả nhiên rất khó coi, thoạt nhìn đích thật là bị bệnh, nàng có chút kinh ngạc: “Sao không sớm mời thái y đến xem, sắc mặt vương phi thật không tốt.”
Ma ma thấp giọng nói: “Vốn mời hai vị thái y tới xem, lại nói không có gì, chỉ nói là vì chuyện Tứ hôn của thế tử quá vất vả, nghỉ ngơi một ít thời gian là được, chỉ là không thấy tốt thật sự khiến người lo lắng. Nếu không phải Tằng tiên sinh sớm mấy ngày trở về đất Thục, cũng không cần...”
Đông Bình vương phi lạnh lùng nói: “Lại đang hồ ngôn loạn ngữ cái gì, còn không lui xuống.” Sắc mặt bà rất khó coi, ngược lại cười nói với Thẩm Nhược Hoa: “Đã sớm muốn mời ngươi tới, chỉ là Thái hậu nương nương mới Tứ hôn, chỉ sợ trong phủ bận rộn hôn sự ngươi không thoát thân được. Cho nên không muốn đi quấy rầy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play