Thẩm Nhược Hoa nhận một hộp gấm nho nhỏ từ tay Thanh Mai đưa đến trước mặt Tưởng thị, khẽ mỉm cười: "Nhắc tới cũng trùng hợp, lúc ở Bảo Định phủ ta quen biết một lang trung tha phương, hắn ngược lại am hiểu chữa một số chứng bệnh nan y, trong tay cũng có vài công thức, đây là thuốc chữa bệnh phổi độc của hắn. Nghe nói có chút hiệu dụng, sao phu nhân không cho lão phu nhân thử một lần, có lẽ có thể có chút hữu dụng." Trong lời nói của nàng đều là chuyện không thể xác định, khiến người ta không thể nào kiểm chứng.
Tưởng thị hồ nghi nhìn hộp thuốc được đưa tới, nghĩ mãi mà không rõ vì sao vị Tam phu nhân này lại cố ý đưa thuốc này đến phủ của mình, thế nhưng nàng ta cũng nghĩ không ra Thẩm Nhược Hoa có thể có ác ý gì. nàng ta ngẫm lại bộ dáng của lão phu nhân bây giờ, chỉ sợ cho dù lại mời Lư viện phán đến khám bệnh, dùng thuốc như nước chảy chỉ sợ cũng không thể tốt hơn, có lẽ viên thuốc này có thể có chút tác dụng.
Nàng cắn cắn môi, đưa tay nhận lấy hộp thuốc kia, đứng dậy khuỵ gối phúc lễ với Thẩm Nhược Hoa: "Thiếp thân đa tạ Tam phu nhân."
Thẩm Nhược Hoa đứng dậy, hành lễ với nàng, khẽ cười nói: "Ta cũng có việc muốn nhờ Từ Thiêm, cũng không phải là không có việc gì." Nàng và Tưởng thị nói, "Nếu đã tới, vẫn là đi bái kiến lão phu nhân một chút đi, cũng coi như một chút tâm ý của ta." Không chịu nhiều lời về ý đồ đến.
Tưởng thị nhíu nhíu mày, có chút khó xử: "Cũng không phải là không chịu để phu nhân đi, chỉ là lão phu nhân hiện tại bệnh thật sự là..." Nàng không có cách nào nói cho Thẩm Nhược Hoa, hiện tại lão phu nhân đã phế phổi lở mủ, lúc nào cũng muốn ho ra đờm đặc cùng mủ huyết, cục đàm kia thật sự là tanh hôi xông vào mũi, làm cho người ta ngửi thấy buồn nôn, ngay cả Tưởng thị mỗi lần đến hầu hạ, đều là không cách nào đợi lâu, huống chi Thẩm Nhược Hoa phu nhân Hầu phủ thân thể kiều nhục quý như vậy.
Thẩm Nhược Hoa hé miệng cười nói: "Không sao, chỉ là gặp một lần mà thôi."
Tưởng thị không ngờ Thẩm Nhược Hoa lại khăng khăng muốn gặp lão phu nhân, ngược lại giống như thật tâm thành ý đến thăm lão phu nhân nhưng cũng không biết trong miệng nàng ta có yêu cầu lại là vì cái gì. Chỉ là nếu nàng ta không nói, Tưởng thị biết làm người, cũng biết tất nhiên là có quan hệ với Cẩm Y vệ, liền không hỏi nhiều nữa, đứng dậy cười nói: "Vậy thì mời phu nhân theo ta đến đây, lão phu nhân ở trong hậu viện nghỉ ngơi."
Viện tử Từ Lưu thị ở là nơi thanh tịnh thoải mái nhất cả tòa Từ phủ, nhìn đơn giản không bắt mắt. Trong Từ phủ chỉ có một sương phòng ở khu viện này đốt địa long, nha đầu vén lên tấm rèm dày, một cỗ ấm áp đập vào mặt.
Tưởng thị dẫn Thẩm Nhược Hoa vào phòng, cười nói với nàng: "Mời phu nhân vào, lão phu nhân đang nghỉ ngơi ở phòng trong đó."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT