Từ thiêm sự phu nhân Tưởng thị nhìn danh thiếp trong tay, cũng kinh ngạc không thôi, mình và vị phu nhân Quảng Bình Hầu phủ này cũng không có lui tới, phu quân nàng chỉ là một Tứ phẩm Cẩm Y vệ thiêm sự nho nhỏ, không có giao tình với nhà công hầu, huống chi thanh danh Cẩm Y vệ ở bên ngoài, từ tôn thất thân vương cho tới dân chúng đi bộ, ai gặp được bọn họ mà không phải đi đường vòng, càng không có nửa điểm qua lại. Vị Tam phu nhân Quảng Bình Hầu phủ này vì sao lại đến ngõ nhỏ Tây Trực, còn cố ý đến bái phỏng nàng?
Nàng ta dẫn nha đầu ra ngoài đón, cười dịu dàng khuỵ gối hành lễ với Thẩm Nhược Hoa: "Tam phu nhân, thiếp thân không tiếp đón từ xa, kính xin phu nhân chớ trách thất lễ."
Thẩm Nhược Hoa mỉm cười nhìn Tưởng thị, nghe nói vị Từ phu nhân này là con gái của Cẩm Y vệ Chỉ huy sứ tiền nhiệm Tưởng Bân, Từ Miễn mượn thế của hắn trong vụ án Huệ vương, mới có thể tuổi còn trẻ đã từ Thiên hộ thăng chức làm Thiêm sự, càng được trong cung coi trọng, nhiều lần được ân triệu kiến ứng đối trước triều. So sánh với Tưởng Bân và Cẩm Y vệ Chỉ huy sứ Kỷ Như Cung hiện tại mà nói, Từ Miễn cũng coi như nhân từ nương tay. Nếu không vụ án Huệ vương sẽ liên lụy càng nhiều người hơn, mà Thẩm đốc phủ của Thẩm thị cũng không có khả năng còn ở lại Đại Lý tự hỏi chuyện, chỉ sợ sớm đã bị đưa vào chiếu ngục vu oan giá hoạ.
"Phu nhân quá đa lễ, là ta đường đột, không mời mà tự đến nhà bái phỏng, mong phu nhân bỏ qua cho." Thẩm Nhược Hoa ôn hòa cười, nói chuyện với nàng.
Tưởng thị vừa cẩn thận đánh giá vị Tam phu nhân không biết ý đồ đến này, vừa cười dẫn nàng ta vào trong phủ: "Tam phu nhân đúng là khách quý, không biết phu nhân lần này đến là có chuyện gì?" Nàng ta cùng với những phu nhân của công Hầu phủ này giao tiếp không nhiều lắm, cũng biết ngày thường bọn họ mắt cao hơn đầu, không biết vì sao lại đến bái phỏng.
Thẩm Nhược Hoa hé miệng cười: "Nghe nói thân thể của lão phu nhân trong phủ không được tốt, khắp nơi cầu y hỏi thuốc, có phải là như thế không?" Nói xong, nàng ta nghiêm mặt nhìn Tưởng thị.
Tưởng thị sững sờ, không ngờ nàng lại hỏi chuyện này, cũng không che giấu, gật đầu nói: "Tam phu nhân cũng nghe nói, là chứng bệnh phổi, đã nhiều năm rồi, lúc tốt lúc xấu, hôm nay trời lạnh lại nặng, những ngày qua lão gia nhà ta còn sai người hỏi thăm khắp nơi xem có lang trung nào có thể trị được bệnh này hay không, muốn mời tới khám cho lão phu nhân."
Thẩm Nhược Hoa gật đầu: "Ta cũng là lúc trước nghe người ta nói, mới biết được lão phu nhân trong phủ có chứng bệnh phổi. Cho nên muốn đến nhà thăm hỏi lão phu nhân và phu nhân, ân cần thăm hỏi một tiếng."
Tưởng thị càng hồ đồ, mẹ chồng mình bị bệnh phổi nhưng không có bất cứ quan hệ gì với vị Tam phu nhân Quảng Bình Hầu phủ này, nàng cũng không phải lang trung, cũng không phải bạn cũ bằng hữu, vốn không quen biết lại đang êm đẹp đến thăm viếng, đây là vì duyên cớ gì?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play