Bệnh tình của Tiết Mậu Nghiệp thế tới rào rạt, cho dù Thẩm Nhược Hoa đích thân khám bệnh cho hắn, y quan cẩn thận dựa theo đơn thuốc lấy thuốc sắc cho hắn uống nhưng hắn vẫn không ngăn được nôn ói, rất nhanh đã ngay cả sức lực nói chuyện cũng không còn, chỉ là ngủ mê man, tỉnh lại cũng chỉ có thể vô lực mở to mắt, không thể động đậy.
Mai di nương và Lan di nương hầu hạ rất tận tâm, tất cả chuyện bên cạnh Tiết Mậu Nghiệp đều không cho nha đầu nhúng tay, tự mình thay hắn lau quần áo mớm cơm mớm thuốc, ngay cả y quan trong phường bệnh cũng nghị luận, chưa bao giờ thấy qua di nương nhà nào tận tâm tận lực hầu hạ như vậy, ngay cả dịch bệnh cũng không để ý, trung thành như vậy cũng là khó được.
Chỉ là hai vị di nương quan tâm như vậy lại không quá hai ngày bị trách mắng, trong bệnh phường liền nghe được tiếng khóc của Mai di nương và Lan di nương, bi thương không thôi, tốp năm tốp ba người trong bệnh phường tụ lại, chỉ thấy mấy nha đầu trước phòng Quảng Bình hầu an trí thấp rụt đầu e ngại đứng ở ngoài cửa, tiếng khóc của hai vị di nương bên trong truyền đến không dứt, tựa như đang bị quở trách.
Có người tò mò thò đầu vào trong phòng nhìn một chút, lại thấp giọng hỏi nha đầu: “Đây là làm sao vậy, chẳng lẽ là Quảng Bình hầu thân thể không tốt?” Nghe nói Quảng Bình hầu bệnh rất nặng, mấy ngày cũng không thấy tốt.
Nha đầu lắc đầu, sắc mặt hoảng sợ: “Nô tỳ cũng không biết, sáng sớm đã có hai vị di nương đi vào hầu hạ Hầu gia dùng thuốc, ai ngờ không đến một lát thì nghe bên trong quăng chén, hai vị di nương khóc cầu xin tha thứ, chỉ sợ là làm Hầu gia tức giận, đang răn dạy đấy.” Ngày xưa bọn họ cũng không tới hầu hạ, đều là hai vị di nương hầu hạ trong phòng, đuổi bọn họ ở ngoài cửa chờ phân phó là được. Cho nên bên trong rốt cuộc là tình hình gì bọn họ cũng không biết, cũng không dám tùy ý đi vào, chỉ có thể ở bên ngoài chờ.
Người vây quanh không ngừng lắc đầu, rất xem thường: “Nói đến hai vị di nương kia cũng coi như rất tận tâm, có thể không để ý nguy hiểm nhiễm dịch bệnh lưu lại trong phường hầu hạ, mọi chuyện đều tự thân làm việc này là rất khó có người có thể làm được, không ngờ Quảng Bình Hầu gia còn kén chọn, cũng thật là ủy khuất.” Người bên cạnh đều đáp lời, mấy ngày nay bọn họ thấy rõ ràng, hai vị di nương Mai Lan rất chu toàn cẩn thận, không nghĩ tới còn có thể bị răn dạy trách mắng.
Vừa nói chuyện, bên trong truyền đến tiếng hai vị di nương Mai, Lan khóc cầu: “Hầu gia tha cho thiếp thân đi, đừng đuổi thiếp thân đi. Hôm nay thân thể Hầu gia không tốt, thiếp thân sao có thể rời khỏi nơi này được, còn phải ở lại hầu hạ Hầu gia mà..." Thanh âm trầm thấp thiết thiết, rất bi ai uyển chuyển.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT