Đặng Luân dẫn người đến phường bệnh, trong phường bệnh một mảnh bận rộn, không còn tử khí tràn ngập như lúc trước, trên thôn trang Liễu Hà dựng lên rất nhiều lều trại đơn giản, để cho bách tính nhiễm bệnh được đưa tới đều có chỗ có thể nằm nghỉ ngơi, y quan, lang trung cùng dược đồng từ Châu phủ Đại Đồng đưa tới đều ở trong phường bệnh bận rộn làm thuốc xem bệnh, còn có rất nhiều bách tính tự phát chạy tới giúp đỡ mang cháo và bánh bao nóng hổi tới, để cho bệnh nhân cùng các lang trung y quan trong phường đều có ăn no bụng, một cảnh tượng đâu vào đấy.
Đám người Đặng Luân lắp bắp kinh hãi, không nghĩ tới chỉ mấy ngày, vị Thẩm nữ y này thật đúng là dẫn người xử lý phường bệnh gọn gàng ngăn nắp, tình hình bệnh nhân trong phường xem bệnh, đã tốt hơn nhiều so với bộ dáng lúc trước chỉ có thể chờ chết, còn có không ít người thậm chí có thể xuống giường đi lại, chỉ sợ không bao lâu nữa là có thể khỏe mạnh, điều này thật sự khiến bọn họ nghĩ cũng không nghĩ ra, xem ra vị Thẩm nữ y này thật đúng là không tầm thường.
Nhưng dù là như vậy, Đặng Luân vẫn không dám đi vào trong phường bệnh, chỉ dặn dò hạ nhân đi vào hỏi thăm Thẩm Đại nhân hiện đang ở nơi nào, bản thân dẫn người chờ ở ngoài cửa phường bệnh, nửa bước cũng không dám bước vào, sợ sẽ bị nhiễm bệnh dịch.
Nhưng người đi vào hơn nửa ngày vẫn không thấy đi ra, khiến đám người Đặng Luân chờ đến không kiên nhẫn, mới thấy người nọ bước nhanh ra, lại vẻ mặt đau khổ nói: “Đại nhân, Thẩm Đại nhân đang khám bệnh cho bệnh nhân, nói không được rảnh ra ngoài gặp các Đại nhân, để các Đại nhân về trước, ngày khác bái phỏng.”
Sắc mặt Đặng Luân rất khó coi, thấp giọng quát: “Ngươi chưa từng nói rõ ràng với Thẩm nữ y sao, là Quảng Bình hầu nhiễm bệnh dịch, muốn mời nàng qua chẩn trị, không thể trì hoãn!”
Hạ nhân ủy khuất nói: “Tiểu nhân không dám giấu diếm, tỉ mỉ nói cho Thẩm Đại nhân nghe nhưng mà nhưng mà..." Nhưng Thẩm Nhược Hoa nghe xong, cười nhạt bảo hắn về trước, cũng không đồng ý muốn đi châu phủ khám bệnh cho Tiết Mậu Nghiệp.
Đặng Luân ngẩn người, nhớ tới lúc trước hỏi thăm tin tức, vị Thẩm nữ y này cùng Tiết Mậu Nghiệp cũng không phải quan hệ tầm thường, Thẩm nữ y lúc trước chính là Tam phu nhân phủ Quảng Bình hầu, chỉ là về sau hòa ly với Tiết Tam gia, lại được trong cung coi trọng thành Nhị phẩm nữ y, còn bị điều động đến Đại Đồng bình định ôn dịch nhưng vừa vặn áp giải dược liệu đến lại chính là Quảng Bình hầu, tuy rằng hai người này không coi là kẻ thù nhưng chỉ sợ cũng khó tránh khỏi có chút không hợp nhau, cũng khó trách Thẩm nữ y không chịu đi giúp Quảng Bình hầu xem bệnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT