Châu phủ Đại Đồng vô cùng náo nhiệt, so với đường phố vắng vẻ bên ngoài thì kém khá xa. Một đám tôi tớ ân xếp hàng đứng trước cửa phủ đón khách, trắng trợn ồn ào náo nhiệt, hoàn toàn không nhìn ra nơi này là Tây Bắc đang bị ôn dịch hoành hành.
Xe ngựa của Thẩm Nhược Hoa dừng ở trước cửa châu phủ, nàng cũng không vội đi xuống, chỉ vén rèm nhìn khách khứa ra ra vào vào, nhìn ra được đều là quan viên phú thân nhất lưu của phủ Đại Đồng, Đặng Luân thật đúng là không dám chậm trễ chút nào, dựa theo phân phó của Tiết Mậu Nghiệp mời rất nhiều người đến.
Nàng buông rèm xuống, hỏi Yêu Đào: “Để người mang theo tin tức đi Lương gia quân rồi?”
Yêu Đào gật gật đầu: “Đã mang lời của nương tử cho Tề tướng quân rồi.” Nàng ngừng ngừng, hé miệng cười nói: “Tề tướng quân rất lo lắng, nói có chuyện gì lập tức đưa tin cho hắn.”
Nhìn Yêu Đào cười, Thẩm Nhược Hoa bỗng nhiên có chút không được tự nhiên, xoay mặt đi: “Sẽ không có chuyện gì, bảo hắn không cần phải lo lắng.”
Yêu Đào che miệng cười: “Nương tử không biết, nghe nói Tề tướng quân khăng khăng không chịu, kiên trì muốn tới dự tiệc, vẫn là mấy vị tướng quân kia khuyên nhủ, nói trong doanh có rất nhiều công việc không thể rời khỏi hắn, hắn mới miễn cưỡng đồng ý ở lại Đại doanh, còn dặn dò câu này.” Nàng ranh mãnh nhìn Thẩm Nhược Hoa: “Tề tướng quân đối với an nguy của nương tử thật đúng là để bụng.”
Trên mặt Thẩm Nhược Hoa đã nóng rát một mảnh, nàng đưa tay vén rèm lên, tự mình đi ra ngoài: “Cũng không biết lát nữa sẽ như thế nào, hắn đến đây ngược lại không thể chú ý đến.” Hoàn toàn không chịu thừa nhận là sợ Tiết Mậu Nghiệp cũng động thủ đối với Tề Minh Duệ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play