Tiết Văn Hạo bị ánh mắt muốn giết người của Tiết Mậu Nghiệp nhìn chằm chằm không có cách nào, dịch bước chân tiến lên, đi đến bên bàn nhìn chằm chằm vào bức thư phóng thê chưa khô mực kia, chữ viết bên trên nghiễm nhiên đều là hắn biết nhưng viết cùng nhau hắn lại không rõ, hắn không đáp ứng hòa ly, vì sao hắn phải viết thư phóng thê? Nếu ấn dấu tay, hắn cùng Thẩm thị liền không còn liên quan nữa?
Hắn không khỏi quay đầu lại nhìn Thẩm Nhược Hoa thần sắc lạnh nhạt, há miệng muốn nói thêm vài câu, lại thấy Thẩm Nhược Hoa lạnh lùng nhìn hắn, ánh mắt lạnh lùng mà sắc bén, hắn rõ ràng nhìn thấy bên môi Thẩm Nhược Hoa lộ ra một nụ cười lạnh, chính là nụ cười kia khiến hắn giật mình phục hồi tinh thần lại, bỗng nhiên nhớ tới mấy ngày trước ở Ngọc Chân quan, nàng đã nói nếu hắn không chịu hòa ly, sẽ đem chuyện hắn nợ ba vạn lượng bạc, cùng Tề nương tử ở Hầu phủ gặp riêng, hơn nữa còn nuôi nàng ta thành ngoại thất bẩm báo với hoàng hậu nương nương và Phúc vương phi, mời bọn họ làm chủ. Nàng đã sớm một lòng một dạ muốn hòa ly với hắn. Cho nên vẫn luôn kiềm chế, để hắn tùy ý làm bậy, chính là vì chờ hắn đồng ý hòa ly.
Thẩm thị, thật là ác tâm! Tiết Văn Hạo trừng to mắt nhìn Thẩm Nhược Hoa cười lạnh, hắn vẫn cho rằng nàng là một người nhu nhược vô dụng nhưng chưa từng nghĩ đến nàng đã sớm giấu giếm tâm sự, lặng yên không một tiếng động liền nắm nhược điểm của hắn, hiện tại hắn còn có lý do gì không hòa ly!
Hắn hít sâu một hơi, vươn tay chấm vào trong mực đóng dấu, cắn răng đặt ở trên tấm thiếp kia, sau đó nhanh chóng rút tay về, đi đến một bên cúi đầu đứng đấy, không nhìn Thẩm Nhược Hoa lấy một cái.
Phúc Vương phi hài lòng cầm lấy thư phóng thê nhìn một chút, lấy một phần giao cho Thẩm Nhược Hoa bên cạnh bà: "Cất giữ cho tốt, hôm nay ta đã làm chứng, có cái gì ta thay ngươi làm chủ là được."
Tiết Mậu Nghiệp vẻ mặt đau khổ khẽ lắc đầu, Phúc Vương phi vẫn là kềm chế bọn họ, xem ra vì chuyện Thẩm thị, Quảng Bình Hầu phủ bọn họ đã tự dưng đắc tội Phúc Vương phi, vừa nghĩ đến sau lưng Thẩm thị nói không chừng còn có hoàng hậu nương nương, trong lòng hắn liền có chút do dự, bắt đầu có chút hối hận việc một hai phải để Tiết Văn Hạo cưới Thọ Ninh trưởng công chúa rồi, nói không chừng Thẩm thị ngày sau còn có phúc phận lớn hơn. Nhưng bây giờ đã đến một bước này, có hối hận nữa cũng là vô dụng, chỉ có chiếu theo dự định để Tiết Văn Hạo mau chóng cưới công chúa, cũng có thể khiến Khang Vương càng thêm coi trọng Quảng Bình Hầu phủ.
Thẩm Nhược Hoa nói cảm ơn Phúc vương phi và Phúc vương thế tử, tiễn bọn họ ra khỏi Hầu phủ lên xe ngựa, Phúc vương phi vẫn có chút không yên lòng, vén rèm nói với Thẩm Nhược Hoa: "Ngày mai ta phái người tới đón ngươi qua tòa nhà bên đó. Nếu có gì thì bảo người đến Phúc vương phủ đưa tin cho ta, ta sẽ gọi Hủ Thần tới." Bà sợ mình vừa đi, người của Quảng Bình hầu phủ lại sẽ gây ra chuyện gian trá gì đó đến làm khó Thẩm Nhược Hoa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play