Trong suy nghĩ của vợ Tôn Ngũ, nương tử đại khái sẽ gả Phương Hạnh cho Triệu Ngũ gia, dù sao nhà nghèo kia chỉ có thể xin tiền các nhà sống qua ngày, Phương Hạnh gả đi chỉ sợ sẽ phải chịu đau khổ. Chỉ là vợ Tôn Ngũ cũng không thể đồng tình, giống như Phương Hạnh không biết tốt xấu, chỉ có gả cho người như vậy mới có thể hết hy vọng, an tâm nhận mệnh mà sống.
Chỉ là ngoài dự liệu của bà, Thẩm Nhược Hoa nghĩ nghĩ, nói: "Nhà La Cẩu Nhi nguyện ý để nàng vào cửa lúc nào?"
Vợ Tôn Ngũ há to miệng, giật mình nói: "Nói là hai ngày liền có thể, càng nhanh càng tốt." Bà nửa ngày mới bổ sung một câu, "Nói là muốn cưới tân nương tử mừng năm mới."
Thẩm Nhược Hoa khẽ gật đầu: "Đã như vậy, vậy thì để cho nhà hắn thuê một cỗ kiệu, ngày mai liền đón qua đi."
"Nhanh như vậy?" vợ Tôn Ngũ không khép miệng lại được, "Thật sự không cần mời bà mối làm mai đính hôn rồi hẵng đến cửa sao?"
Thẩm Nhược Hoa đứng dậy, thản nhiên nói: "Không cần, cứ làm như vậy đi." vợ Tôn Ngũ vội vàng đáp ứng, trong lòng không khỏi lạnh cả người, nương tử đây là quyết tâm muốn tặng Phương Hạnh cho La Cẩu Nhi, ngay cả sính lễ bà mối cũng không cần, đây làm sao lại là kết thân, đây rõ ràng là tặng người.
Vợ Tôn Ngũ vừa đi khỏi, Hạ ma ma liền dẫn mấy bà tử đi phòng củi. Phương Hạnh nằm trên đống củi, đờ đẫn nhìn qua ánh sáng cửa sổ, từ lúc nàng ta bị bà tử của Lê Thanh viện đưa về thì đã biết không tốt rồi, nàng ta không ngờ mình nhất thời xúc động muốn cầu xin lão phu nhân cứu mình, lại sống sờ sờ hại mình, các nàng sẽ không bỏ qua cho nàng ta, cho dù nàng ta cầu xin thế nào, có điệu thấp như thế nào cũng vô dụng. Nhưng nàng ta không ngờ được là Thẩm Nhược Hoa không muốn mạng của nàng ta, cũng không bán nàng ta, lại muốn gả nàng ta cho người khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play