Sáng sớm hôm sau xe ngựa Phúc vương phủ chờ ở trước cửa Hầu phủ, ma ma lần trước tới mời Thẩm Nhược Hoa bây giờ lại khách khí đưa thiệp mời, muốn đón Thẩm Nhược Hoa đi Phúc vương phủ. Từ lúc bữa tiệc tắm ba ngày xảy ra chuyện ngựa bị hoảng sợ, Phúc vương phi cũng không dám để Thẩm Nhược Hoa ngồi xe ngựa của mình đi qua, đều là cho xe ngựa tới đón nàng.
Thẩm Nhược Hoa dẫn Thanh Mai đi ra, cười nói với ma ma: "Làm phiền Lý ma ma, mỗi lần đều phải làm phiền người tới đón."
Lý ma ma cười đến mặt mày hớn hở, vừa tự mình đỡ Thẩm Nhược Hoa lên xe ngựa, vừa nói: "Tam phu nhân đang nói gì vậy, Vương Phi đã dặn đi dặn lại, nhất định không thể để Tam phu nhân có chút sơ xuất nào."
Khi Thẩm Nhược Hoa leo lên xe ngựa của Phúc Vương phủ, Trần thị đang dẫn theo bà tử quản sự từ hầu phủ đi ra, nàng ta muốn đến cửa hàng của Hầu phủ để kiểm tra sổ sách, vừa ra khỏi cửa đã nhìn thấy xe ngựa của Phúc Vương phủ đang đỗ trước xe ngựa của mình, rèm xe hoa văn rồng màu vàng tươi khiến Trần thị dừng bước, sắc mặt kinh ngạc không ngừng hỏi bà tử phía sau: "Đây là xe ngựa của phủ nào, sao lại ở đây?" Hình dáng của xe ngựa kia rõ ràng là của tôn thất thân vương nhưng trong Hầu phủ cũng chưa từng có khách quý gì.
Bà tử quản sự nhìn thấy Thanh Mai lên xe ngựa, nói: "Dường như là Phúc vương phủ, đoạn thời gian này cách mấy ngày sẽ tới đón Tam phu nhân đi Phúc vương phủ, cũng không biết là vì cái gì."
Phúc Vương phủ! Sắc mặt Trần thị âm tình bất định, nàng ta quên Thẩm Nhược Hoa bây giờ cũng không phải lúc trước, chẳng những có lui tới với Cẩm Y vệ, còn được Phúc Vương phủ coi trọng, cũng đi Phúc Vương phủ mấy lần, chuyện ở tiệc tắm ba ngày lúc trước nàng ta cũng nhìn ở trong mắt, Phúc Vương phi đối với Thẩm Nhược Hoa rất không tầm thường. Rốt cuộc là vì cái gì nàng ta bây giờ cũng không rõ, rõ ràng Thẩm Nhược Hoa chỉ là nương tử xuất thân từ Đốc Phủ phủ gặp rủi ro, làm sao có thể được coi trọng như vậy.
Nhìn xe ngựa Phúc Vương phủ đi về phía đầu ngõ, nàng ta mới dẫn theo các bà tử lên xe ngựa của mình, nàng ta hiện tại còn chưa có tâm tư đấu với Thẩm Nhược Hoa, bạc của Hầu phủ còn dư lại không có bao nhiêu, một trăm mẫu ruộng kia cũng trôi theo dòng nước, chỉ có thể đánh chủ ý lên cửa hàng. Nàng phải nhanh chóng nghĩ cách kiếm bạc, bằng không Quảng Bình Hầu phủ năm mới này sợ là cũng không thể trôi qua yên ổn được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play