Trước mặt những người trẻ tuổi này bày một cái túi giấy đẹp đẽ, từ trên xuống có thể nhìn thấy trong túi giấy chứa rất nhiều đồ ăn vặt được gói kín giống nhau như đúc.
Túi giấy này đặt ở trên bàn trà nhà ông ta, hơn nữa còn là do người khác mang tới. Kỷ Minh Hải cho rằng đây là thứ con trai mình mua về hoặc là quả mà ba người trẻ tuổi này mang tới.
Kỷ Minh Hải thuận theo dục vọng trong lòng mình, vòng qua con trai và chó, đi tới trước bàn, xách túi giấy lên: “Coi như con có chút lương tâm, biết mang ít đồ về, vừa lúc cha hơi đói, miễn cưỡng ăn một ít vậy.”
Tô Mạt Mạt nhìn thấy thế thì filter to lớn đối với giới kinh doanh vỡ nát, nhìn thấy ông ta muốn cướp đồ ăn của mình thì trần trí mơ màng. Cô ấy vươn tay, ấn túi giấy lại, lắp bắp: “Thật, thật ngại quá, đây là đồ ăn vặt của chúng tôi.”
Kỷ Minh Hải: “...”
Kỷ Minh Hải thu tay của mình lại, tuy là không tỏ vẻ mặt gì nhưng nội tâm cực kỳ kinh ngạc, dường như hoàn toàn không dự liệu được mình sẽ bị từ chối.
Kỷ Sương Hành nhìn thấy cha của mình cũng không lấy được thì tâm trạng bất mãn mới bớt đi một ít.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT