Đến lúc này khối băng trên món trong dê giấu cá đã hoàn toàn tan hết, hòa vào trong thịt dê bên dưới.
Tư Tuyết thong thả ung dung ăn thịt dê, ăn được một lúc đột nhiên phát hiện có chút kỳ lạ, nhìn miếng cá màu trắng trong đó, mừng rỡ như đào được kho báu, không nhịn được mà nói: “Bên trong thịt dê này còn có cá nữa.”
Bạch Nhất Nặc gật đầu nói: “Thịt cá trong này là bộ phận tinh hoa nhất của cá, hy vọng bác từ từ thưởng thức.”
Bạch Nhất Nặc nhồi cá vào trong thịt dê, bỏ vào trong canh cá mà nấu, hai thứ hòa lẫn vào nhau chẳng phân biệt được anh tôi, nhiễm mùi vị của nhau.
Tư Tuyết bỏ miếng cá vào trong miệng, có phần sững sờ.
Thịt cá hấp thu đầy tinh túy của canh cá và canh dê, biến hóa thứ bên trong thành mụi vị tươi ngon của mình, vừa ăn một miếng đã trào ra nước nồng nàn.
Tư Tuyết siết đôi đũa của mình, khen ngợi: “Nếu như thịt dê lành lành vừa rồi là tuyết trong núi thì thịt cá chính là gió trong rừng. Cái tươi ngon của cá giống như gió lướt qua gò má, khiến người ta không nắm bắt được, lưu lại dư vị bình đạm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT