Tư Tuyết lấy tay chống cằm của mình, từ từ nói: “Đầu lưỡi lành lạnh, sau khi cẩn thận thưởng thức liền xuất hiện một loại mùi vị tươi ngon gộp lại, có lúc cả người như ở bờ sông, xa xa đều là cá chép tươi ngon, có lúc cả người như ở đại thảo nguyên, chung quanh đầy dê bò.”
Trịnh Vân Phi nhiều lần ngẫm nghĩ trong dê giấu cá và món ông từng ăn có gì khác nhau, suy nghĩ thật lâu cũng chỉ có thể nghĩ ra được tác dụng của khối băng khắc này.
Trịnh Vân Phi có chút ngạc nhiên hỏi: “Tôi từng ăn trong dê giấu cá, món này còn ngon hơn chúng, lẽ nào đây chính là tác dụng của việc khắc băng ư?”
Ánh mắt mọi người đều đồ dồn về hướng Bạch Nhất Nặc.
Bạch Nhất Nặc cười giải thích: “Khối băng khắc này khiến nhiệt độ của cả miếng thịt dê này giảm xuống, sẽ làm cảm giác khi ăn thịt dê trở nên non mềm hơn, vả lại còn khiến mùi vị tươi ngon của thịt dê thêm nổi bật.”
Chưa hết, Bạch Nhất Nặc giải thích tiếp: “Chắc mọi người đã nhìn ra, khối băng khắc này không phải trong suốt mà là màu trắng sữa. Đó là vì nó được điêu khắc từ khối nước dùng xương cá lọc đông lạnh.”
Trịnh Vân Phi nhớ lại mùi vị thịt dê trong miệng, có phần bừng tỉnh, cuối cùng ông ấy cũng đã hiểu vì sao mùi vị của miếng thịt dê này lại phong phú như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT