Không biết có phải là vì cái điểm tuyệt đối kia thật sự vô cùng chấn động hay không mà một khoảng thời gian rất dài sau đó không có tuyển thủ nào bưng đồ ăn ra, sau khi nhóm giám khảo phát hiện tình huống này thì đã tranh thủ nói chuyện.
Tuy Bạch Nhất Nặc đã đi nhưng tất cả giám khảo tại chỗ đều đang nhớ lại mùi vị của mì gạch cua vừa nãy.
“Bao nhiêu năm qua tôi ăn khắp trời nam đất bắc, cũng coi như là kẻ tham ăn, quen thuộc đầu bếp các nơi như lòng bàn tay, gần như không có ai là không biết tên. Thế nhưng tôi chưa từng ăn mì gạch cua ngon như vậy, đầu bếp làm mì gạch cua vừa nãy là ở nhà hàng lớn nào vậy, sao từ trước đến giờ tôi chưa từng nghe qua?”
Một giám khảo khác nói: “Tôi cũng không biết, nhưng nhìn sơ yếu lý lịch của cô ấy thì cô ấy đến từ một tiệm cơm tên là tiệm cơm Bạch Ký ở khu Hồng Ninh. Không biết tiệm cơm Bạch Ký này là thần thánh phương nào?”
Giám khảo khá lớn tuổi nghe thấy kết quả như thế, không khỏi có chút kinh ngạc: “Cái gì? Là một quán ăn nhỏ ư?”
“Có lẽ vậy ạ.”
Nghe thấy thế các giám khảo đưa mắt nhìn nhau, thì ra đầu bếp của một quán ăn nhỏ cũng có thể làm ra mì gạch cua ngon như vậy, không thua gì nhà hàng Cua.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play