Có lẽ đối phương làm mì gạch cua thực sự ngon hơn anh ta làm. Anh ta vốn cảm thấy đối phương lấy được một trăm điểm cực kì kì quặc, bây giờ chỉ cảm thấy hơi lạ thôi.
Giang Minh có phần hiếu kỳ, nhìn sang hướng lúc trước, phát hiện Bạch Nhất Nặc. Anh chưa từng qua lại với Bạch Nhất Nặc, chỉ từng ăn đồ đối phương làm, tuy là vẫn biết khúc mắc của bạn nhưng không có cảm giác thật.
Anh khoác tay mình lên người Tôn Thượng: “Chúng ta làm đầu bếp không sợ so sánh. Thầy anh là đầu bếp Lý, bếp trưởng khách sạn lớn của Hải Thị, anh đứng hàng thứ tư, lại không tính là lợi hại nhất. Luận công lực mà nói, lão đại lợi hại hơn anh. Chẳng lẽ còn chưa từng thua ư?”
Tôn Thượng: “... Tan nát lòng này.”
Tôn Thượng bị lời của Giang Minh đả kích, có phần chán nản gục đầu xuống, qua một hồi lâu mới hoàn hồn lại. Bởi vì lời này của Giang Minh, anh ta cảm giác mình đã được đánh thức, đúng vậy, tại sao anh ta lại sợ bị so sánh với Bạch Nhất Nặc chứ?
Tôn Thượng gãi đầu, suy đoán cũng có lẽ là bởi vì thua quá nhiều lần, để lại ám ảnh. Mình quả thật không nên như vậy, nếu như thầy ở đây, nhất định sẽ lên án anh ta không đánh đã chịu thua.
Tôn Thượng chỉnh lý lại tâm trạng, dẫn Giang Minh đi tới trước mặt Bạch Nhất Nặc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play