“Cách nấu nồi lớn như vậy thật sự quá qua loa, sao có thể phát huy ra vị tươi của nấm tùng nhung chứ, quả là lãng phí nguyên liệu như thế, phung phí của trời.”
Nhưng chờ sau khi ông từ từ đưa nấm tùng nhung này vào trong miệng, cảm nhận được nước canh nóng hổi tươi ngon, lại không nhịn được buột miệng thốt ra: “Tươi quá đi!”
Vị giác và vị tươi của nấm tùng nhung vốn đã đủ ngon rồi, miếng nấm dày đặc có độ đàn hồi, trơn nhẵn sừng sực y hệt bào ngư, ăn rất thơm.
Nhưng sau khi canh nguyên chất hầm nấu nấm tùng nhung này, nấu ra toàn bộ tinh túy, tươi ngon mát mẻ, hương vị nồng nặc, quả thật tươi đến nỗi rớt cặp lông mày.
Trịnh Tự Huân không khỏi cảm thấy cách nghĩ vừa rồi của ông quá độc đoán, trên mặt hơi đau, thế là ông im miệng, không dám nhìn vẻ mặt của hai người bên cạnh.
Tuy ông không nhìn, nhưng Trịnh Vân Phi sẽ không bỏ qua cơ hội này. Trịnh Vân Phi lạnh lẽo nói: “Xem ra cậu chủ lớn khá hài lòng với món này, đây đúng là mặt trời mọc từ hướng Tây rồi, thắp sáng đèn cũng khó gặp được.”
"Miễn cưỡng thôi." Trịnh Tự Huân cứng miệng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play