Bạn trai không nhắc đến đồ ăn của tiệm cơm Bạch Ký còn được, vừa nhắc đến tiệm cơm Bạch Ký thì Giang Thục Mẫn cảm thấy bản thân giống như núi lửa sắp nổ tung.
Mặc dù cô không biết đồ ăn của tiệm cơm Bạch Ký ngon cỡ nào, nhưng cô rất có hứng thú, thế mà mấy món ăn này bây giờ lại vào bụng của tên chó, không, nói là chó thì lại sỉ nhục chó, dù sao thì chó rất đáng yêu.
"Anh nằm mơ đi, trong mơ cái gì cũng có." Ngữ khí của Giang Thục Mẫn vô cùng lạnh lùng: “Tôi nói cho anh biết, tôi tiêu không ít tiền lên người anh, nếu như anh không muốn tên của anh là đàn ông ăn cơm mềm ầm ĩ cả học viện, tôi hy vọng ngày mai có thể nhìn thấy tiền của tôi trở về.”
Giang Thục Mẫn đánh rắn dập đầu, một gậy tre đánh trúng điểm yếu của bạn trai. Anh ta có sĩ diện, không muốn nhìn thấy cảnh tượng Giang Thục Mẫn miêu tả, sợ bạn học, giáo viên của mình sẽ gọi là đàn ông ăn cơm mềm.
Lúc này bạn trai mới nhận thức được Giang Thục Mẫn đang nghiêm túc, lắp bắp phản bác lại: “Anh mới tiêu của em bao nhiêu tiền chứ, rõ ràng em có tiền như thế, lại để chút tiền đó ở trong lòng, không ngờ rằng em lòng dạ hẹp hòi thế, anh đúng là nhìn lầm em rồi.”
Lúc trước trong mắt Giang Thục Mẫn, bạn trai ăn cơm mềm như thế cũng không có vấn đề gì lớn, chỉ cần hai người thật lòng yêu thương nhau là được, nhưng Giang Thục Mẫn tận mắt nhìn thấy anh ta nói lời cợt nhả, giống như vải mỏng bị vạch trần trước mắt, nhìn thấy các loại khuyết điểm trên người bạn trai.
Sao trước kia cô lại bị tên ngốc này mê hoặc chứ, Giang Thục Mẫn không khỏi kiểm điểm lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play