Nước thịt và dầu hạt cải thẩm thấu vào lớp vỏ sủi cảo chiên khiến mùi vị của sủi cảo chiên không hề nhạt nhẽo mà mặn thơm sướng miệng. Trịnh Vân Phi đoán, cho dù là người thích ăn thịt không thích ăn vỏ sủi cảo chiên nhạt nhẽo, cũng sẽ không bỏ qua phần vỏ sủi cảo chiên này.
Sau khi Trịnh Vân Phi ăn xong một cái sủi cảo chiên thì không khỏi cảm thán, cho dù tiệm cơm Bạch Ký không có món ăn mà ông vừa ăn, chỉ có một phần sủi cảo chiên này thôi, ông cũng sẽ dậy sớm đến mua.
Ông chuẩn bị ăn một cái sủi cảo chiên nữa nhưng trợ lý lại chặn tay ông: “Thưa ông, không thể ăn nữa đâu, hôm nay lượng cơm ông ăn đã gấp hai lần bình thường, nếu còn ăn nữa sẽ không tốt đối với thân thể đâu.”
Trịnh Vân Phi bất mãn nói: “Dạ dày của tôi nói cho tôi biết, không hề gì.”
Trợ lý nói một cách đường đường chính chính: “Thật sự không được, tôi là trợ lý sinh hoạt của ông, ông đã từng đã nói với tôi, thuê tôi chính là để tôi giám sát chuyện ăn uống làm việc và nghỉ ngơi của ông, ông đừng khiến tôi khó xử.”
Trịnh Vân Phi thấy trợ lý nghiêm túc, cảm giác mình thất sách rồi.
"Ôi." Trịnh Vân Phi thở dài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play