Sau khi ăn xong Khương Trú mới nhận ra mình đã ăn quá nhanh, chóp mũi cũng lấm tấm mồ hôi.
Ban đầu cậu bé cho rằng mình không thể ăn hết chỗ thịt viên này, dù sao chỗ thịt viên này còn lớn hơn nhiều so với sức ăn bình thường của cậu bé. Nhưng mà hiện tại, cậu bé phát hiện mình đã ăn hết thịt viên rồi, ngay cả những loại rau bình thường không thích ăn cũng ăn hết, trong chén canh một chút cũng không thừa lại.
Với lại chuyện làm cậu bé lúng túng chính là, cậu bé chưa cảm thấy mình no. Nếu mua thêm một suất thịt viên nữa, cậu bé cảm thấy dạ dày của mình cũng có thể chúa vừa.
Điều này làm cho cậu bé có chút mê man, sau nhiều lần suy nghĩ rốt cuộc cũng hiểu được, hóa ra sức ăn của mình thay đổi theo mức độ ăn ngon của đồ ăn. Trước kia trong nhà làm gì có món thịt viên ăn ngon như thế này, cậu bé giống như phải hoàn thành nhiệm vụ, sau khi ăn đến mức mẹ dặn đã cảm thấy no rồi, cũng không thể ăn thêm gì được nữa. Tuy nhiên qua món thịt viên vừa mới ăn, cậu bé nhận ra rằng thì ra sức ăn của mình có thể lớn như vậy..
Các học sinh tiểu học ăn hết thịt viên với tốc độ nhanh chưa từng thấy, mãn nguyện ngả lưng vào ghế ngồi rồi xoa bụng của mình, bởi vì môi với răng lưu lại mùi hương, không khỏi nhớ tới dư vị vừa được hưởng thụ.
Sau khi Tô Hạ vui vẻ ăn xong món thịt viên, nói với các bạn học sinh tiểu học khác: “Bây giờ các cậu đã biết rồi chút, thực ra thịt viên đầu sư tử không phải làm từ thịt sư tử, mà làm từ thịt heo.”
Điều khiến Tô Hạ khiếp sợ chính là, các học tiểu học trong đó bao gồm cả Khương Trú đều không ngừng lắc đầu, hơn nữa vì thể hiện mình nghiêm túc, độ cong lắc đầu cũng rất lớn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play