Các bạn học sinh tiểu học khác nghe thấy lời Khương Trú nói, bỗng nhiên tỉnh ngộ: “Cậu lợi hại thật đó, vì sao mình lại không nghĩ ra chứ.”
Khương Trú được người khác khen ngợi, dương dương tự đắc.
Tô Hạ hiểu biết sâu rộng không biết nên nói cái gì, đành phải xoa xoa mặt mình nói: “Quên đi, các cậu đến đó rồi sẽ biết. Thịt viên đầu sư tử không phải làm từ thịt sư tử, mà làm từ thịt heo.”
Tuy nhiên các bạn học sinh tiểu học khác đều không tin lời Tô Hạ nói: “Nếu nói nó làm từ thịt heo, vì sao lại gọi là thịt viên đầu sư tử?”
Vốn dĩ Tô Hạ muốn giải thích một chút, nhưng sau khi ánh mắt đảo qua đồng hồ, cô bé nhận ra thời gian không còn nhiều, vì thế vội thúc giục: “Chúng ta mau đi thôi, đợi thêm lát nữa thì không đủ thời gian mất. Chúng ta đi nhanh lên, sau đó về lớp sớm một chút, các vị phụ huynh chắc chắn sẽ không phát hiện ra.”
Vì thế một nhóm học sinh tiểu học đeo cặp đi tới Tiệm cơm Bạch Ký, mỗi người đều gọi một phần thịt viên.
Chén chưng cách thủy màu trắng còn nguyên vẹn, cái nắp bằng sứ đậy kín, Khương Trú hoàn toàn không thể nhìn thấy hình thức bên trong
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT