Hai phút sau, Bạch Nhất Nặc nhìn người đàn ông trung niên mặc bộ đồ tây, mang giày da, có vẻ ngoài và khí chất đều xuất chúng đang đứng trước mặt cô: “Xin lỗi, hôm nay là ngày cuối chúng tôi bán bánh trung thu, mười phút trước đã có một quý cô mua đợt bánh trung thu cuối cùng rồi.”
Nói cách khác, nếu như Thịnh Tu Viễn tới sớm hơn một hai phút là có thể mua được bánh trung thu rồi.
Người trợ lý tỏ vẻ lúng túng, trong đầu cậu ta thầm nghĩ cái này cũng xui xẻo quá rồi.
Thịnh Tu Viễn nhìn cái quầy hàng trống rỗng, rõ ràng đã là người trưởng thành và chững chạc, nhưng trong lòng anh ta không khỏi dấy lên một chút oán niệm đối với quý cô chưa từng gặp mặt kia.
Thịnh Tu Viễn vẫn không muốn từ bỏ: “Mặc dù tết trung thu đã qua, nhưng vẫn có thể bán bánh trung thu thêm mấy ngày. Nếu như là vấn đề về tiền bạc thì tôi có thể trả thêm, cô cứ đưa ra giá đi.”
“Xin lỗi anh, nếu tết trung thu đã qua, thì cũng chẳng có lý gì để ăn bánh trung thu. Nếu lúc bình thường mà vẫn ăn bánh, thì đến lúc ăn bánh trong dịp tết trung thu sẽ không còn không khí của ngày lễ nữa.”
Thịnh Tu Viễn vừa nhìn cô gái trẻ tuổi ở trước mặt, đã cảm thấy đối phương có tài nấu nướng vũng vàng hiếm thấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT