Có chết Nghê Hình cũng sẽ không bao giờ thừa nhận rằng mình đang lo lắng cho Khương Cẩn.  
Đặc biệt là trước đó anh đã bảo Khương Cẩn đừng suy nghĩ nhiều, đoán rằng dù hiện tại cô có chuyện gì đi chăng nữa, cô cũng sẽ không gọi điện cho anh vì không thể vứt bỏ sĩ diện.  
Thế nhưng khi anh nằm trên giường bệnh thì vẫn không thể ngừng nghĩ về cô.  
Bây giờ nghe được Cừu Dự vẫn đang đùa cợt mình, trong lòng anh càng thêm bực bội. Ánh mắt anh khẽ nheo lại, lạnh lùng nhìn Cừu Dự: “Đưa điện thoại của cậu cho tôi!”
Cừu Dự rất thoải mái nhanh chóng lấy điện thoại từ trong túi ra và đưa cho anh, còn làm mặt ngáo ộp với anh: “Tôi thấy cậu đừng có mà miệng một đằng tâm một nẻo nữa, nếu thích thì nói thẳng đi! Chứ không chờ đến khi người ta là hoa đã có chủ, vậy thì cậu hối hận cũng không kịp!” 
Nghê Hình lướt xem một chút cuộc gọi nhỡ trong điện thoại của cậu rồi trả lại cho Cừu Dự, nhíu mày hỏi: “Cậu có biết em ấy đi đâu để lấy hàng không?”
“Chẳng lẽ cậu định bảo tôi đi tìm cô ấy à?” Cừu Dự thấy anh còn gật đầu, không nhịn được lấy tay đỡ trán, bất đắc dĩ nói: “Cậu đang đùa tôi đấy à? Cậu có biết chợ đầu mối lớn đến thế nào không? Tỉ lệ tình cờ gặp gần như là không có.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play