Hai cô gái thấy Khương Đình Đình khóc, lại nhìn hóa đơn nhập hàng xác nhận đúng giá nhập là mười bảy tệ một chiếc, sau đó cô ta còn trả lại cho họ bốn mươi tệ nên họ cũng nhận ra là cô ta chỉ nhìn nhầm mà thôi. Hai người họ cũng không tiện làm khó thêm, bèn cầm tiền rồi rời đi.
Lúc trước, Triệu Lan Hoa tự hào bao nhiêu thì bây giờ lại thất vọng bấy nhiêu. Bà ta trợn đôi mắt đỏ hoe nhìn con gái, mắng: “Con bị mù à? Học may hai năm mà đến chất vải tốt hay xấu cũng không phân biệt được sao? Đây chỉ là vấn đề của mấy bộ quần áo này hay là cả lô hàng này đều như vậy hả?”
“Làm sao mà con biết được chứ?” Khương Đình cũng thầm oán trách mẹ mình. Lúc đầu, chính bà ta ép cô ta nhập hàng giá rẻ, mà thực tế, cô ta cũng biết rõ giá gốc của lô hàng này.
“Quan trọng là bây giờ phải làm thế nào?”
Lúc lấy hàng thì khen cô ta thông minh, giờ lại quay ra trách móc cô ta.
Chẳng lẽ mẹ không nghĩ đến chuyện hàng rẻ thường đi kèm với chất lượng kém hay sao?
Bà chủ cửa hàng quần áo bên cạnh thấy hai mẹ con họ cãi nhau thì rất biết điều mà rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play