Tuy rằng hiện tại Thư Thanh Thiển đối với người khác vô cùng lạnh nhạt, nhưng An Nguyệt vẫn không từ bỏ. Hít sâu một hơi, thu hồi linh lực trong cơ thể, cảm nhận được sự thay đổi của bản thân, tràn đầy sức mạnh, lập tức chạy đến trước mặt Thư Thanh Thiển, hai mắt sáng rỡ nói: “Sư phụ, ta đã đạt đến Trúc Cơ rồi!”
Thư Thanh Thiển nhàn nhạt liếc nhìn An Nguyệt, bình luận ngắn gọn: “Còn được.”
An Nguyệt không thể tin vào tai mình, ngây ngốc đứng tại chỗ, không nhúc nhích. Thư Thanh Thiển dừng lại một chút, tiếp tục nói: “Sau này tiếp tục tu luyện, không được lơ là.”
Thấy đôi mắt sáng ngời như nai con của đối phương trở nên ảm đạm, thất vọng xoay người rời đi, khóe miệng Thư Thanh Thiển bất chợt khẽ cong lên nụ cười.
An Nguyệt vừa ra khỏi cửa liền nhìn thấy con mèo đang nằm trên cành cây, nheo mắt lại, nhẹ giọng nói: “Tiểu Quất, lại đây.”
Chủ não lắc lắc cái đuôi mèo của mình, cao ngạo nhìn An Nguyệt. Cái tên Tiểu Quất này là do An Nguyệt tự ý đặt, nó ghét lắm!
Thấy chủ não không nhúc nhích, An Nguyệt mỉm cười tiếp tục nói: “Lại đây.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT