Ánh nắng buổi sáng chiếu rọi lên chiếc giường, một mớ hỗn độn.
An Nguyệt gắng sức mở mắt, mất một lúc lâu mới lấy lại tinh thần.
Có lẽ vì đêm qua quá mãnh liệt, đến giờ An Nguyệt vẫn cảm thấy toàn thân rã rời, ngay cả các ngón chân cũng run rẩy.
Cô thậm chí còn không muốn nhúc nhích mí mắt.
Trong bếp dần vang lên mùi thơm của thức ăn, đánh thức vị giác của An Nguyệt.
Thư Thanh Thiển bưng một bát cháo bước vào, thấy An Nguyệt nằm trên giường với vẻ mặt như vậy không khỏi bật cười, “Cưng à, cần tôi đút ăn không?”
“… Không cần.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play