Thư Thanh Thiển không ngờ An Nguyệt lại đứng ra bênh vực mình. Nàng đứng một bên, lặng lẽ quan sát cô bé đặc biệt này. Ban đầu muốn thu hồi linh lực để hất cô ra, nhưng rồi lại thôi, cứ để cô nắm lấy vậy.
Sau khi An Nguyệt nói xong, đa số mọi người đều tỉnh ngộ, thấy lời cô có lý. Trước đó, nghe Tiêu Hàn nói, họ có phần thiên vị hắn, thấy tức giận vì cho rằng Phong chủ Trác Quang Phong quá lạnh lùng. Lúc này, cán cân trong lòng họ dần nghiêng về phía khác. Đại đạo vô tình, một khi đã vào cửa tiên môn thì sinh tử khó lường, họ vốn đã nên hiểu rõ điều này khi quyết tâm tu tiên.
Thấy thái độ của mọi người thay đổi, Thư Thanh Thiển cũng không để tâm, chỉ thấy buồn cười, rồi đi ra ngoài.
Ban đầu, Thư Thanh Thiển định ngự kiếm quay về, nhưng lại nghe thấy một giọng nói đáng thương từ phía sau: “Sư phụ ơi.”
Nàng quay lại nhìn An Nguyệt, có vẻ hơi bất lực, khó có được mà nói vài câu: “Ta không nhận đồ đệ, cũng sẽ không dạy ai cả. Ngươi có thiên phú tốt, người muốn nhận người làm đồ đệ cũng rất nhiều, sao cứ nhất quyết phải theo ta?”
An Nguyệt ngẩng mặt lên, nghiêm túc nói: “Nhưng ta vừa thấy sư phụ là đã thấy thân quen, chỉ muốn sư phụ làm sư phụ của ta thôi.”
Thư Thanh Thiển nhìn An Nguyệt một lúc lâu, hỏi: “Ngươi không hối hận chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT