Hàn Hướng Nhu ném Thận Châu lên không trung, khóe miệng nở nụ cười tự tin: “Yên tâm, tôi bảo đảm lúc này sẽ không xảy ra sai sót.”
Thận Châu trên không trung hơi xoay chuyển, một cánh cửa gỗ xuất hiện trên khung cửa. Chỉ thấy phía trên cánh cửa kia có một con âm lông không có mắt đang uốn lượn rất sống động, trấn giữ nhà giam của phủ Thành Hoàng.
Chu Tân mừng rõ chạy nhanh tới, kích động sò lên âm lông trên cửa gỗ: “Sao cô tìm nó về được? Thật là tài giỏi.”
“Cái này là giả.” Hàn Hướng Nhu vô tình đ.â.m vỡ bong bóng hạnh phúc trong lòng ông ấy: “Chỉ dùng để lừa gạt Thành Hoàng giả thôi, đợi sau này xử lý hắn ta xong , bản thân ông còn phải tìm một cánh cửa khác gắn lên.”
Thấy gương mặt suy sụp xuống trong thoáng chốc của Chu Tân, cô ân cần nói: “Tôi cũng mất không ít sức lực để cứu ông ra khỏi nhà giam, tôi cũng không cần tiền, xem như là đền bù cho cửa gỗ và âm lông của ông.”
Chu Tân dở khóc dở cười lắc đầu: “Cô gái quá lo lắng rồi, ta cũng không muốn bảo cô đền tiền, chỉ cảm thấy tiếc nuối thôi. Ôi trời đúng rồi, chúng ta nói chuyện rất lâu rồi, ta vẫn chưa biết hai người thuộc môn phái nào, nên xưng hô ra sao?”
Hàn Hướng Nhu nhớ đến “công lao vĩ đại” của Tổ sư gia, nhắm mắt nặn ra mấy chữ từ trong kẽ răng: “Phái Thiên Nhất, Hàn Hướng Nhu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT