Chu Tân mặc quần áo trong quan sát khắp nơi, quen cửa quen nẻo chỉ vào một ngọn núi đen sì ở bên cạnh, nói: “Ở đó có một hang động rất bí mật, ta sẽ đến đó ngồi thiền khôi phục quỷ lực trước.”
Ông ấy đưa tay giật một nắm cỏ khô ven đường, nhanh nhẹn bện thành một con thỏ nhỏ trong rất sống động, tiếp đó đưa cho Hàn Hướng Nhu: “Lúc cô tới chỉ cân đặt nó xuống đất, nó sẽ đi gọi ta.”
Cô nhìn con thỏ do lão gia Thành Hoàng là Chu Tân bện ra, lại nhớ đến con rồng mình vẽ, trong lòng không khỏi cảm thấy phiền muộn. Xem ra, thêu sư chỉ giỏi mỗi thuật pháp vẫn không đủ, phải bót thời gian đăng ký lớp năng khiếu chuyên môn gì đó mới được. Nếu ra ngoài so tài gì đó mà không thể hiện được gì, vậy thì quá mất mặt phái Thiên Nhất rồi.
Hàn Hướng Nhu ủ rũ trở về, cho đến khi đi tới chỗ 2 người xuất hiện ban đầu, cả hai đều lập tức ngẩn ra. Lúc tới đây, bọn họ phá vỡ trận ảo ảnh trên cầu thang liền xuất hiện ở trên đường mòn dưới âm phủ.
Khi đó họ đang vội vàng đi tìm Hoa Điềm Điềm và Hàn Nguyệt nên cũng không để ý đường đi, bây giờ mới phát hiện lối vào cầu thang lại lơ lửng 5,6 mét trên không trung, hai người họ hoàn toàn không lên nổi.
Cố Bách Nhiên ngẩng đầu nhìn lối vào cầu thang có hơi suy tư nói: “Cô giẫm lên vai tôi, dán bùa khinh thân là có thể đi lên.”
Hàn Hướng Nhu kinh ngạc nhìn anh: “Vậy anh làm thế nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT