Hội giao lưu tôn giáo quy mô lớn thế này chính phủ địa phương cũng rất coi trọng, cố ý cử cảnh sát đến duy trì trật tự. Cửa luận võ thứ nhất diễn ra ở khách sạn, núi Lông Hổ bày thêm trận chống nhìn trộm bên ngoài trận ảo ảnh nên từ bên ngoài nhìn vào sóng yên biển lặng.
Cửa thứ hai cử hành ở công viên rừng rậm, cảnh sát bên ngoài chỉ nhìn thấy một đám người ra ra vào vào tuy không biết bọn họ làm gì nhưng cũng không thấy có điểm nào đặc biệt. Mãi đến cửa luận võ thứ ba mất tích hơn hai mươi người, tuy huyền môn không ai báo án nhưng đệ tử tham gia luận võ quá nhiều, khó tránh khỏi tin tức bị rò rỉ ra ngoài.
Lần trước vụ ba công nhân điện nông nghiệp xảy ra chuyện ở thôn Quý Môn mới qua đi tầm nửa tháng, tuy khi được cứu có hai người rơi vào hôn mê có điều không có bằng chứng nào chứng minh chuyện đó liên quan tới thôn dân thôn Quý Môn, chẳng qua trong lòng mọi người đều cảm thấy chuyện này có chút quỷ dị. Bây giờ tại nghe nói có hơn hai mươi đạo trưởng mất tích, cảnh sát đã hơi đứng ngồi không yên.
Cảnh sát Triệu Đàn nhìn thấy ánh mắt ngạc nhiên của mọi người thì lấy giấy chứng nhận ra: “Chúng tôi nghe nói có hơn hai mươi đạo sĩ mất tích.”
Trương Tịnh Nguyên nhíu mày: “Đây không phải là chuyện mà các người có thể tham dự, cứ để cho chúng tôi tự giải quyết.”
Triệu Đàn đã xem qua tư liệu của Trương Tịnh Nguyên, anh ta biết đây là người phụ trách hoạt động lần này, chưởng môn núi Lông Hổ nên vô cùng khách sáo nói: “Đó là trách nhiệm của chúng tôi, xin chưởng môn Trương thứ lỗi.”
“Vậy các anh cứ tùy ý, tự mình bảo vệ bản thân an toàn là được.” Trương Tịnh Nguyên dặn dò một câu xong không để ý tới ba người họ nữa, ông ta quay sang hỏi Hàn Hướng Nhu: “Đạo hữu Hàn, cô có thể tìm được thôn không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT