Trương Tịnh Nguyên nhẹ nhàng thở ra: “Không có việc gì là tốt rồi.”
Hạc giấy đập cánh bay lên đáp trên một nhánh cây nhỏ, ba người Triệu Đàn thấy thế vây quanh ngồi xổm xuống chọc hạc giấy một chút, hạc giấy quay đầu sang dùng đôi mắt chấm mực nhỏ thể hiện sống động cái gọi là trợn mắt khinh thường: “Nhìn cái gì mà nhìn? Chưa thấy hạc giấy bao giờ à?”
Triệu Đàn: “Hạc giấy thì thấy rồi nhưng hạc giấy biết nói thì lần đầu thấy.
Hạc giấy: “Ha hả, đồ nhà quê!”
Triệu Đàn: “…” Không ngờ có một ngày anh ta lại bị một con hạc giấy cười nhạo, làm cảnh sát làm tới mức độ này anh ta cũng rất bất đắc dĩ.
Những người bên ngoài đứng tại chỗ lo lắng sốt ruột, Hàn Hướng Nhu bên trong lại đi thẳng một đường về phía thôn. Lúc này trời đã gần tối, trong thôn có không ít nhà sáng lên ánh đèn tối tăm, ống khói bốc lên khói bếp lượn lờ.
Hàn Hướng Nhu đi từ đầu thôn tới cuối thôn cũng không nhìn thấy bóng dáng đệ tử huyền môn nào, xung quanh thôn đều là rừng rậm Hàn Hướng Nhu không nhìn ra có gì khác thường, cô quyết định vào thôn xem tình hình trước rồi nói sau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT