Hàn Hướng Nhu hơi đồng tình nhìn chưởng môn Trương, lần luận võ này đúng là làm cho ông ta lao tâm lao lực quá độ, ngay từ cửa thứ nhất đã xảy ra vấn đề, trong ảo cảnh vậy mà có boss lớn âm phủ trong đó, thiếu chút nữa là cả đoàn đi bán muối.
Bọn họ khó khăn lắm mới hữu kinh vô hiểm vượt qua cửa ải, ai ngờ tới cửa thứ ba tại xảy ra chuyện tiếp. Đệ tử tính anh của các môn phái mất tích tập thể, nếu thật sự xảy ra chuyện gì Trương Tịnh Nguyên có muốn bồi thường cũng bồi thường không nổi.
Suy nghĩ của Hàn Hướng Nhu hơi bay xa may mà cô không tham gia cửa thứ ba, nếu không chắc cũng sẽ tự nghi ngờ bản thân. Nhưng cũng chính vì cô không có mặt ở hiện trường mới chứng mình được không chỉ mình cô thường xuyên gặp xui xẻo, mà cả cái giới huyền môn này đều đen đủi y như nhau.
Hàn Hướng Nhu thấy ánh mắt Trương Tịnh Nguyên nhìn mình như đang nhìn vị cứu tinh, cô ho nhẹ một tiếng: “Chỗ tôi có một lá bùa phá trận do tổ sư gia cho, chúng ta đi lên xem kỹ rồi nói sau.”
Mọi người vừa nghe là bùa do lão tổ Hàn vẽ thì mặt lộ vẻ vui mừng, dùng bùa của lão tổ Hàn phá trận tuyệt đối là chắc ăn trăm phần trăm không thành vấn đề.
Một đám người theo đường nhỏ đi lên núi, đường núi uốn lượn gập ghềnh vì rất ít người đi nên không ít chỗ còn có bụi gai chặn đường. Trương Tịnh Nguyên vốn còn lo cô gái trẻ non mềm như Hàn Hướng Nhu không quen đi đường thế này, nào ngờ cô lại điêu luyện dùng gậy gộc đẩy bụi gai và cỏ dại ra đi băng băng, ngược lại mấy chưởng môn nhìn có vẻ như sắp kiệt sức.
Trương Tịnh Nguyên nhìn bóng dáng Hàn Hướng Nhu càng thêm khâm phục: “Không hổ là đệ tử do lão tổ Hàn dạy ra, cả leo núi cũng giỏi hơn người bình thường!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT