“Vừa vặn một ngàn năm.“ Lý Nguyệt Nhi đưa hai cái thìa cho họ: “Người trong thôn chúng tôi đả thương người trước, tôi sẵn lòng dùng nhục tinh chi để đền tội, hy vọng hai người sẽ bỏ qua chuyện cũ, buông tha cho chúng tôi. Nếu được, tôi cũng mongcô có thể giúp chúng tôi tu bổ kết giới vào thôn, tránh để người ngoài đi nhầm. Chúng tôi chỉ muốn sinh sống bình yên chứ không muốn tiếp xúc quá nhiều với loài người.”
Hàn Hướng Nhu khẽ gật đầu: “Tôi đồng ý.”
Nhục tinh chi còn được gọi là thái tuế, có lời đồn rằng nó có tác dụng kéo dài tuổi thọ, trường sinh bất lão. Mặc dù lời giải thích này hơi nói quá nhưng quả thật nó có công dụng tiêu trừ bách bệnh, người tu hành ăn vào còn có thể tăng cường pháp lực, có thể nói nó là bảo bối vô cùng hiếm thấy.
Hai anh em Hàn Hướng Nhu chia nhau ăn một nửa, phần còn lại thì xin Lý Nguyệt Nhi một chiếc hộp cơm gỗ, định mang về cho cha mẹ ăn thử.
Có qua có lại, Lý Nguyệt Nhi mời bọn họ ăn nhục linh chi, Hàn Hướng Nhu cũng lấy bùa Linh Vũ ra, tặng cho đám yêu cây trong thôn một trận mưa mang theo linh khí. Sau khi kết thúc ân oán với đám yêu cây, hai anh em đi bộ ra khỏi thôn Sơn Linh. Hàn Hướng Nhu đứng trước tấm bia đá ghi tên thôn, tu bổ lại kết giới bị hỏng cho các yêu cây.
Xe đỗ bên cạnh bia đá, Hàn Hướng Nhu mở cốp sau rồi lấy ra một chiếc hộp phong cách cổ, đưa cho Hàn Thịnh Vĩ. Hàn Thịnh Vĩ mở hộp, phát hiện bên trong có hai cuốn sách cổ, giở ra xem một chút, cảm thấy chữ trong này còn khó hiểu hơn cả chữ phồn thể.
Anh nhìn Hàn Hướng Nhu, không hiểu ra sao: “Đây là cái gì vậy? Em mua về cất giữ để dùng à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT