Hàn Hướng Nhu cười cười bấm ngón tay mặc niệm pháp chú, mô đất đần đần thấp xuống, cuối cùng hóa thành một nắm đất bùn. Hàn Thịnh Vĩ ôm n.g.ự.c ho khan mấy tiếng, chạy đến sau lưng Hàn Hướng Nhu mách lẻo với cô: “Tối hôm qua chẳng biết có chuyện gì xảy ra, anh chỉ hắt hơi một cái, chợt phát hiện mình đã di chuyển đến nơi khác.
Lúc ấy anh đã biết cái thôn này của bọn họ có gì đó quái lạ, sau khi hỏi đường bèn tranh thủ thời gian chạy đi, kết quả được nửa đường thì đèn lồng tắt, anh thấy đằng trước tối om nên không dám đi nữa, định về thôn trước để nghỉ tạm một đêm. Có điều nửa đường anh tại gặp phải con gái bà ta, nửa đêm nửa hôm ngồi đó thắp đèn lồng chải đầu, còn muốn quyến rũ anh. Tên của con gái bà ta nghe rất êm tai, kêu cái gì mà Xuân Đào, nhưng mặt mũi lại xấu kinh hồn.
Anh bị dọa sợ, dùng bùa Kích Lôi đánh cô ta, thế tà cô ta biến thành cây gậy này.”
Hàn Hướng Nhu nhìn thoáng qua cây gậy đen thui kia, vẻ mặt một lời khó nói hết nhìn Hàn Thịnh Vĩ: “Dùng thuận tay không?”
“Cũng thuận tay.“ Hàn Thịnh Vĩ ngu ngốc khoa tay múa chân một chút: “Có cây gậy này anh mới chống cự được đến bây giờ đấy.”
Hàn Hướng Nhu không nhiều lời nữa, chỉ cảm thông vỗ vai anh rồi quay đầu hỏi đám yêu cây kia: “Tu luyện bình thường không được hay sao? Tại sao cần phải hại người?”
“Chúng tôi đâu có.” Một ông già hoảng hốt xua tay: “Chúng tôi đều dựa vào hấp thụ nhật nguyệt tinh hoa để thành tinh, chưa từng hại người. Trước đây nếu có người vào nhầm thôn này thì chúng tôi đều sẽ tiễn người ta bình an ra ngoài. Tối hôm qua tên nhóc kia chẳng hiểu tại sao lại đột ngột đến thôn của chúng tôi, Nguyệt Nhi của nhà Lý Tử chỉ đường cho cậu ta. Nào ngờ Xuân Đào lại chặn đường cậu ta, nếu chúng tôi biết chuyện thì chắc chắn sẽ không để con bé làm như vậy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT