Edit: Vân Vũ
***
Con đường tình duyên thuận lợi, nhưng sự nghiệp thì lại gặp phải một vài rắc rối nhỏ.
Hành động "môi hở răng lạnh" Đoạn thị khiến cho Tần thị cuối cùng cũng hoàn toàn cắt đứt quan hệ với họ, hai bên bắt đầu chiến đấu với nhau bằng chiến dịch quảng cáo và chiến tranh giá cả. Lần này không hề nương tay.
Dự án của Vạn Dần không tránh khỏi bị ảnh hưởng tiến độ, Đoạn thị nhân cơ hội này công khai dự án mà họ đã chuẩn bị sẵn, gần như không khác gì dự án của Vạn Dần.
Tần Niệm mới chỉ bắt đầu hẹn hò với Đường Kim được vài ngày, chưa kịp cảm nhận niềm vui trong tình yêu, thì đã bị ép phải lao vào công việc của công ty.
Khoảng hơn một tháng bận rộn, dự án của Vạn Dần cuối cùng cũng hoàn thành và ra mắt, nhưng Đoạn thị đã chiếm trước cơ hội, lợi nhuận thu được không như kỳ vọng.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, dự án của Vạn Dần sẽ lỗ.
Tần Niệm nhìn thấy tình hình, quyết định từ bỏ thị trường cao cấp, chuyển sang thị trường tiềm năng.
Lựa chọn của anh là đúng đắn, cộng với chiến dịch quảng cáo mạnh mẽ trên mạng, rất nhanh sau đó, số liệu đã cải thiện rõ rệt.
Trước đây, những công ty con của Đoạn thị mà Đường Kim nhắm tới cũng không thể chịu đựng được áp lực mà đã lần lượt sụp đổ, đã giáng đòn mạnh vào Đoạn thị.
Cái gì sống lâu thì khó chết, Đường Kim và Tần Niệm sau khi thảo luận đã quyết định giải quyết vấn đề này từ gốc rễ. Kẻ có tham vọng là Đoạn Đình, chứ không phải toàn bộ cổ đông của Đoạn thị.
Vì vậy, Đường Kim đã dùng chính số tiền mình đầu tư từ đầu vào thị trường, mua cổ phần trong vài lần cổ phiếu của Đoạn thị giảm giá, sau đó dùng tiền của Tần thị để thu mua cổ phần lẻ. Khi sở hữu được 5% cổ phần, Đường Kim đã liên lạc với một số cổ đông của Đoạn thị.
Trong cuộc đấu này, Đoạn thị rõ ràng đã thua Tần thị, một số người vui vẻ bán cổ phiếu, nhưng cũng có người không muốn.
Đối với những người không muốn bán, Đường Kim chỉ còn cách mời họ vào "thăm" đồn cảnh sát một chuyến.
Một con gián nhất định dấu cả tổ, Đoạn thị vốn đã không sạch sẽ.
Kế hoạch kéo dài nửa năm, Đường Kim đã thu được gần 25% cổ phần, khi Đoạn Đình nhận ra tình hình không ổn thì đã quá muộn.
Tần Niệm suốt thời gian qua vẫn công khai đối đầu với hắn, đến mức hắn không kịp phòng bị phía sau.
Phải biết rằng, Đoạn Đình chỉ có 30% cổ phần trong tay.
Đoạn Đình không thể hiểu nổi: "Hai mươi lăm phần trăm? Làm sao có thể!" Dù trong suốt nửa năm qua Đoạn thị liên tục đi xuống, nhưng chưa đến mức cổ đông phải bán cổ phiếu mà bỏ chạy. Hiện tại, cổ phiếu của Đoạn thị vẫn là hàng mạnh.
Tuy nhiên, Đoạn Đình chưa kịp phản ứng thì Đường Kim đã liên lạc với vài cổ đông không muốn tiếp tục đấu với Tần thị, trực tiếp bãi bỏ quyền quyết định của Đoạn Đình.
Chỉ sau nửa năm, Đoạn Đình đã bị lật đổ.
Khi Đường Kim và Tần Niệm trở về Tần gia, Tần Đông càng thêm khen ngợi hai người.
"Ngay từ đầu đã không ưa thằng nhóc Đoạn Đình đó, cả người âm u, vẫn là các con giỏi." Tần Đông hài lòng vỗ vỗ vai Tần Niệm.
Lại liếc mắt một cái, kéo Đường Kim lại: “Công ty đã giải quyết xong rồi chứ? Các con định khi nào kết hôn? Đính hôn cũng được.”
Tần Niệm cứng đờ, không nhịn được mà lén nhìn Đường Kim.
Đường Kim mặt không đổi sắc: “Chắc phải một thời gian nữa.”
Nháy mắt Tần Niệm trở nên buồn bã. Suốt nửa năm qua, anh đã cố gắng làm gần gũi với Đường Kim, nhưng không hiểu sao cô vẫn không chịu tiến thêm một bước.
Huống hồ gì nói đến chuyện kết hôn, đính hôn.
Tối hôm đó, khi đưa Đường Kim về, Tần Niệm thử thăm dò muốn ở lại qua đêm, nhưng quả thật lại bị cô từ chối.
Tần Niệm ngay lập tức không vui, giọng nói trầm xuống: “Tại sao em không chịu chạm vào anh... Em... có phải không thích anh không...”
Đường Kim xoa xoa mũi, im lặng một lúc: “Anh chắc chắn muốn ở bên em sao?”
Tần Niệm rõ ràng là tiêu chuẩn của một ái, mọi hành động hàng ngày của anh cũng đều thể hiện xu hướng ấy, nếu không phải là cần thiết, cô không muốn ép buộc anh phải thay đổi.
Tần Niệm mắt đỏ hoe: “Chúng ta đã quen nhau nửa năm rồi...”
Suốt nửa năm qua, Đường Kim luôn rất bận rộn, từ sáng đến tối phải theo dõi thị trường chứng khoán, bận rộn giải quyết những cổ đông của Đoạn thị, ban đầu chỉ định để Tần Niệm suy nghĩ thêm một thời gian nữa, nhưng không ngờ đã trôi qua cả nửa năm.
Giờ đây, khi chuyện Tần thị đã được giải quyết, vấn đề này cũng không thể không nhắc tới.
Đường Kim im lặng một lúc: “Cúi đầu xuống.”
Tần Niệm ngoan ngoãn cúi đầu.
Đường Kim kéo cổ áo anh rồi hôn lên.
Một nụ hôn kết thúc, Đường Kim không biểu lộ cảm xúc, đẩy tay Tần Niệm đang đặt trên eo cô ra.
Mặc dù hành động vô thức của Tần Niệm vẫn có xu hướng một ái, nhưng anh thật sự đang cố gắng chiều theo ý Đường Kim, nếu anh đã sẵn lòng thì Đường Kim cũng không còn do dự nữa.
Không lâu sau, hai người đã đính hôn, ngày cưới được ấn định vào năm sau.
Sau khi đính hôn, Tần Niệm liền muốn thử nghiệm.
Đường Kim nhẹ nhàng thoát khỏi, lại hôn lên môi anh một cái, trấn an: “Ngoan, chờ cưới xong rồi tính.”
Tần Niệm cắn môi, cố gắng giãy giụa nhưng đều bị cô dập tắt không chút thương tiếc.
Đến ngày cưới, Đường Kim vẫn mặc váy cưới. Thật ra cô cũng khá thích mặc đồ nữ, dù gì đồ nữ cũng rất đẹp, chỉ là vì cái "buff" chết tiệt kia mà trước đây không mặc được, giờ thì chẳng còn lý do gì ngăn cản.
Đêm tân hôn, Tần Niệm căng thẳng đến mức không nói nên lời.
Đường Kim thấy anh lo lắng như vậy, thử thăm dò: “Hay để vài hôm nữa nhé?”
Mặt Tần Niệm ngay lập tức tối sầm lại.
Rõ ràng là không vui rồi.
Đường Kim hắng giọng một cái: “Lại đây, để em kiểm tra tiến độ mở rộng một chút.”
---
Địa điểm đi tuần trăng mật được chọn tới chọn lui, cuối cùng lại quyết định đến vùng nhiệt đới. Không biết Tần Niệm nghĩ gì, lúc thì chui vào rừng mưa, lúc thì chạy ra sa mạc. Thêm vào đó là cái "buff mù đường" kỳ diệu của anh, biến tuần trăng mật thành một chuyến phiêu lưu sinh tồn giữa hoang dã.
Mỗi tối, Đường Kim nằm ngắm bầu trời đầy sao trên đầu, không khỏi thở dài. Tiện tay xử lý luôn một con rắn độc đang định bò tới.
May mà cô không phải con người, nếu không thì không chắc sau tuần trăng mật còn đủ hơi để về nhà.
Kiểu tuần trăng mật này, đúng là lần đầu tiên gặp phải.
Sau tuần trăng mật, Tần Niệm lại như thường lệ lao vào công việc, chỉ là lần này có chút khác biệt.
Chẳng hạn, một ngày nọ, Đường Kim đưa tập tài liệu đã được sắp xếp gọn gàng cho anh.
Ký xong, Tần Niệm lạnh lùng mở miệng: “Lên bàn.”
Đường Kim: …
Có thể đừng nói như thể cô là một món ăn được không?
Đường Kim thở dài, bước tới, ngồi lên bàn.
Tần Niệm ngay lập tức mất hết sức lực, ôm lấy eo cô, mệt mỏi vùi đầu vào lòng cô, khẽ nói: “Buồn ngủ quá…”
Đường Kim xoa đầu anh: “Là tại anh không chịu ngủ đấy chứ.”
Tần Niệm ôm chặt hơn một chút: “Anh vốn định ngủ rồi, là do em...”
Đúng kiểu vừa ăn cắp vừa la làng. Đường Kim thở dài: “Được rồi, được rồi, tất cả là lỗi của em.”
Dù vậy, Tần Niệm không trở thành kiểu người làm việc quên mình như Đường Kim tưởng. Đến năm bốn mươi tuổi, anh đã tìm người đại diện chuyên nghiệp để quản lý công ty, rồi chính thức rảnh rang.
Đường Kim kinh ngạc: “Sao tự dưng nghĩ quẩn thế?”
Tần Niệm giọng đầy ấm ức: “Có phải em không thích anh nữa không?”
Đường Kim nhướn mày: “Sao lại nghĩ thế?”
"Anh giờ già rồi, em không thích nữa…" Tần Niệm cau mày, vẻ mặt không vui: “Em đối xử với trợ lý mới tốt như thế…”
Lén lút tự mình ghen tuông, thật là buồn cười.
“Vậy đây là lý do anh giấu em để cùng mẹ đi tập yoga với đắp mặt nạ à?”
Khi hệ thống xuất hiện trở lại, Tần Niệm đã là một ông lão tóc bạc phơ. Hai người cùng ngồi trên ghế dài, tay nắm chặt tay.
"Anh vừa rụng thêm một cái răng nữa." Tần Niệm ấm ức nói.
"Không sao, vẫn còn một cái mà." Đường Kim đáp.
“Nhưng giờ chỉ còn đúng một cái thôi.”
“Vậy thì nhớ giữ gìn, đừng có lén ăn khô bò nữa.”
“Ừm... Gấu lớn phơi khô chưa?”
“Phơi khô rồi, lát nữa em nhờ người mang qua.”
"Được..." Tần Niệm nói, mí mắt đã dần khép lại vì mệt mỏi.
Đường Kim ngồi yên một lát, trợ lý trẻ tuổi mang tới hai con gấu bông cũ kỹ, một lớn một nhỏ, đưa cho cô.
Đường Kim nhận lấy, đặt con gấu lớn vào lòng Tần Niệm.
Cô nhìn con gấu nhỏ một lúc, rồi cất nó vào không gian thần thức của mình.
[Không mang con gấu lớn đi sao?]
“Đã bao giờ có ai nói với ngươi...”
[Hửm?]
“Đừng bao giờ giành lấy món đồ chơi mà người khác yêu thích nhất.”
*****
Vân Vũ: Bé ngại qué. Giờ mới biết nằm trên là ý nghĩa gì. Già đầu rồi mà đầu còn trong qué.
29/11/2024.