Một yêu quái như vậy, lại nhận lời mời sao?
Ba Túc vẫn luôn nghi ngờ.
“Đây là lý lịch sơ lược và tài liệu liên quan của tôi.”
Giọng nói của Phong yêu vẫn khàn khàn nhưng rõ ràng đã kiềm chế khá nhiều, cả người trước mặt thoạt nhìn như hoàn toàn không giống với lúc mới vào nhà hồi hai ngày trước. Ánh mắt Túc Lê dừng lại trên người anh ta, chỉ thấy trong tay anh ta cầm cái gì đó đưa cho ba Túc, sau đó mới nháy mắt ra hiệu với cậu.
Thế là có ý gì?
Túc Lê có điều không hiểu, cậu vịn ghế sô pha đứng lên, lắc lư mấy cái rồi đi vài bước, đi đến gần bọn họ hơn một chút.
Sau khi ba Túc nhận lấy hồ sơ mở ra, bên trong ngoại trừ hàng loạt thông tin viết bằng chữ, chủ yếu còn có mấy loại chất giấy chứng minh thân phận của con người, ngay cả giấy chứng nhận của mấy trăm năm trước cũng có, ông ấy kinh ngạc hỏi: “Cậu đây là...”
“Tôi chưa từng học tập công việc quản lý gia đình của Nhân tộc, nhưng những yêu cầu mà chú đề cập đến tôi đều đáp ứng đủ điều kiện.” Phong yêu im lặng một lúc rồi mới nói: “Tôi nghe Cục Quản lý yêu quái nói chú đang thông báo tuyển dụng bảo mẫu, nếu chú không ngại, những việc khác tôi có thể học.”
Đúng là đáp ứng được các yêu cầu cơ bản nhất, Phong yêu tộc có tiếng là ấm áp hiền lành, trời sinh lương thiện, toàn tộc trên dưới đều là thuộc tính Phong, tu vi cao huyết mạch trân quý, sẽ không bị huyết mạch của bé con làm kinh sợ, có đầy đủ năng lực dẫn dắt dạy học cơ bản. Thật ra đều đáp ứng được tất cả, chỉ là chưa bao giờ làm việc nhà và chăm sóc cho trẻ con.
Lúc Túc Lê nghe được bọn họ đang nói cái gì mà ‘bảo mẫu gia đình’, nghe xong một hồi cũng đã hiểu được, hình như là ba cậu tuyển người làm việc, mà Phong yêu tới nhà để ứng tuyển công việc. Trước đó cậu còn lo nghĩ tới mình có thể thường xuyên gặp mặt Phong yêu, có đôi khi sẽ dẫn tới sự nghi ngờ của người nhà, lại không ngờ Phong yêu trực tiếp giả trang thành Nhân tộc tới nhà, còn trực tiếp ứng tuyển công việc bảo mẫu. - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T - Y - T
Ba Túc đang nói chuyện nửa chừng với Phong yêu, đột nhiên chú ý tới chẳng biết từ lúc nào bé con nhà mình đã chạy tới bên này, đôi mắt to tròn đang nhìn chằm chằm Phong yêu, xem bộ dáng của cậu chắc hẳn là cảm thấy vô cùng thích thú. Bé Lê khuyết tật bẩm sinh, đa số thời gian cũng là trầm tĩnh chậm chạp, hơn nữa còn sợ người lạ, mỗi ngày về nhà ông ấy thường xuyên mang theo một vài đồ vật lạ lẫm cũng khiến cậu tỏ vẻ bài xích, ngay cả tiểu Hứa lúc trước đã đến giúp đỡ cũng phải mất hơn hai tháng mới có thể quen thân với bé Lê.
Hai ngày gần đây khó khăn lắm tình trạng của cậu mới chuyển biến tốt đẹp, cũng đã chủ động xem đồ vật lạ lẫm này kia, nhưng đa số chỉ nhìn một cái rồi lại không còn hứng thú. Phong yêu là người xa lạ tới nhà, nếu là trước kia bé Lê sẽ luôn né tránh người xa lạ, đây vẫn là lần đầu tiên bé Lê lại chủ động đến gần như vậy! Còn tự mình đi tới xem!
Điều này không khỏi khiến ba Túc cảm thấy có phần ghen tị.
—
Việc có người tới nhà ứng tuyển thật sự là một sự việc khá bất ngờ, ba Túc và Phong yêu trò chuyện một lúc để xác định tình hình, lại đi gọi điện cho Cục Quản lý yêu quái. Phong yêu ở lại trong phòng khách, anh ta giữ khoảng cách nhất định không đi đến tiếp xúc Túc Lê, mặc dù anh ta biết Túc Thanh Phong đi gọi điện thoại nhưng sẽ không dễ dàng để một Yêu tộc lạ lẫm ở lại bên cạnh bé con.
Trong phòng khách ngoại trừ anh ta ra, chính là hai nhóc con yêu quái và một con rối, một trong hai nhóc con còn đang ngủ.
Nhưng anh ta không chủ động đến gần Túc Lê, không có nghĩa là Túc Lê sẽ không chủ động tìm tới anh ta.
Chỉ thấy nhóc con trước đó còn đứng bên cạnh sofa giờ lại vịn mép sofa chậm chạp đi tới, Phong yêu nhìn nhóc con từng bước một đến gần, đợi đến lúc Túc Lê đi ra khỏi phạm vi của thảm lông nhung, tất cả sự chú ý của anh ta lại đặt lên bàn chân vừa nhỏ lại vừa ngắn.
Đi như vậy thật sự không xảy ra vấn đề gì sao?
Lần trước đi đường còn ngã, nếu lần này lại ngã thì phải làm sao bây giờ?
Phong yêu nhìn một hồi, cuối cùng nhích người đi tới đỡ lấy nhóc con, nhẹ nhàng bế cậu rồi đặt lên sofa.
Túc Lê thấy anh ta đến gần, mới nhỏ giọng hỏi: “Sao anh lại tới nhà?”
“Ứng tuyển việc làm.” Phong yêu trả lời đơn giản: “Cái này thuận tiện để tôi đến gần nhóc.”
Túc Lê: “?”
Phong yêu lại bổ sung một câu: “Cũng có thể bảo vệ nhóc.”
Điều này nghe thật hợp lý, nhưng chung quy lại Túc Lê có cảm giác kỳ lạ chỗ nào đấy. Với bản lĩnh của Phong yêu nếu muốn đi lại ở địa bàn Nhân tộc thì cực kỳ dễ dàng, lấy lý do đến gần và bảo vệ để làm nguyên nhân ứng tuyển công việc khiến Túc Lê cảm thấy có phần kinh ngạc, chẳng lẽ bây giờ Yêu tộc đều rảnh rỗi như vậy sao?
Không tu luyện không rèn luyện sao? Lại chạy tới nhà làm việc cho người ta?
Túc Lê khẽ nhíu mày: “Chuyện của tôi không thể nói với bọn họ.”
“Được.” Phong yêu là yêu quái ít nói, sau khi giải thích lý do xong, anh ta liền im lặng không nói thêm gì nữa.
—
Ba Túc đang đứng ở ban công gọi điện thoại, ông ấy luôn đặt tình hình trong phòng trong tầm mắt mình, lúc nhìn thấy bé con đi chầm chậm thì ông ấy lo lắng đến mức tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, toàn bộ sự chú ý đều đặt trên người bé con, sợ trong nháy mắt bé con sẽ ngã. Cho nên khi Phong yêu ôm bé con đặt lên ghế sofa ông ấy cũng nhìn thấy, cùng lúc đó ông ấy cũng kinh ngạc khi bé con thế mà lại chủ động đến gần Phong yêu, ngoài ra cũng có chút thay đổi suy nghĩ về Phong yêu.
Bên Cục Quản lý yêu quái cũng trả lời, nói là những tộc khác chuyên phụ trách công việc bảo mẫu đều đã chạy trốn, hoặc là được Yêu tộc cấp cao thuê làm việc, hoặc tu vi quá thấp hoàn toàn không đủ tư cách tới nhà. Vừa vặn lúc tìm Phong yêu ký hợp đồng, Phong yêu lại có sự thích thú đối với chuyện này, thế là giới thiệu người qua đây.
Người phụ trách: “Ngài Túc, trong khoảng thời gian này mong ngài giúp đỡ, tôi thấy Phong yêu khá thích hợp. Hai ngày nữa cô Tiểu Hứa làm công chuyện xong, tôi sẽ để cô ấy quay về làm việc. Nhưng trong khoảng thời gian này thật sự không còn người nào rảnh rỗi, nếu không thì ngài để cho anh ta thử học việc một chút trước được không?” ( truyện trên app t.y.t )
Ba Túc im lặng một lúc: “Không còn người nào khác thật sao?”
Người phụ trách: “Không còn.”
Vậy là chuyện này cũng chỉ có thể tạm thời quyết định như vậy.
—
Túc Lê chưa nói được mấy câu với Phong yêu thì ba Túc đã quay lại, sau khi dỗ dành Túc Lê vài câu bèn dẫn Phong yêu đi. Hai người đi tới đi lui trong phòng khách, ba Túc vừa giới thiệu đồ chơi của bé con cho Phong yêu biết, vừa dạy Phong yêu cách pha sữa bột.
“Hai thìa là được rồi.” Ba Túc nhìn chằm chằm tay của Phong yêu, chỉ thấy Phong yêu khống chế trọng lượng trên thìa theo tiêu chuẩn, nói là một thìa chính là một thìa bình thường, cũng không thêm hay bớt dù một chút.
Phong yêu hỏi: “Như vậy sao?”
Ba Túc: “...”
Ông ấy im lặng một lúc: “Cũng không cần bằng phẳng như thế.”
Túc Lê ngồi trên sofa nhìn một lúc, rất nhanh rời tầm mắt lần nữa đặt ở trên người bảo mẫu. Cậu vừa mới thử nhìn lén tình hình bên trong cơ thể của bảo mẫu, may mắn cậu rút lui rất nhanh, nếu không có thể bị cấm chế bên trong cơ thể của bảo mẫu làm bị thương.
Cậu hơi do dự nhìn về phía ba Túc, nhìn thấy ông ấy đang lải nhải giải thích cho Phong yêu biết vấn đề trọng lượng.
Là ảo giác của cậu sao, bộ dạng này của ba cậu hoàn toàn không giống như tu sĩ Nhân tộc.
Trên người bảo mẫu này có dấu vết của trận pháp, giống như những con rối khác, chẳng lẽ là tu luyện giả của Nhân tộc chế tạo ra? Trong nhà còn có tivi LCD, điều hoà không khí, bàn ủi, chẳng lẽ cũng có dấu vết chế tạo của tu sĩ? Túc Lê cảm thấy thế giới này quá kỳ quái, ở thời đại kia của cậu cũng có Nhân tộc tồn tại, thậm chí mối quan hệ của nhân yêu cũng rất gay gắt, đừng nói đến Nhân tộc bình thường có thể dùng linh khí để điều khiển linh lực.
Túc Lê không thể làm gì khác hơn là rời lực chú ý lên những vật khác, rất nhanh cậu đã chú ý tới điều khiển từ xa kế bên người, lòng cậu chùng xuống, đưa tay muốn lấy cái điều khiển từ xa, linh lực thuận đà xâm nhập vào bên trong điều khiển từ xa.
Mà bên trong điều khiển từ xa trống rỗng, cấm chế riêng cũng không có.
Túc Lê sững sờ, không cam lòng thử lại lần nữa, kết quả vẫn giống nhau.
Rốt cuộc chuyện này sao lại thế?
Ba Túc đã bàn giao công việc cho Phong yêu xong, còn dặn đi dặn lại Phong yêu một câu: “Tình hình trong nhà chúng tôi đặc biệt, không thể sử dụng yêu thuật trước mặt bé Lê, cũng không thể nhắc đến chuyện Yêu tộc với bé, điểm này chắc hẳn bên Cục Quản lý yêu quái đã nói với cậu rồi phải không?”
Phong yêu hơi do dự, muốn nói lại thôi.
Túc Lê bên kia lại không để anh ta nói cho Túc Thanh Phong, Túc Thanh Phong bên này lại không để anh ta nói chuyện của Yêu tộc trước mặt bé con, sao bầu không khí trong nhà họ Túc lại kỳ quái như thế...?
Ba Túc hỏi: “Còn có vấn đề gì khác không?”
Phong yêu nghĩ đến bí mật trên người Túc Lê, cẩn thận lựa chọn im lặng không nói, anh ta nói ngắn gọn: “Không có vấn đề.”
Ba Túc ngừng một lúc lại nói: “Cậu thuộc hội Ngự Phong phải không?”
Khống chế phong linh là bản lĩnh bẩm sinh của mỗi Phong yêu, Phong yêu cảm thấy ba Túc đã biết rõ còn cố hỏi vấn đề này: “Lời này của ngài Túc là có ý gì?”