Chúc Vấn Thiện nhìn dáng vẻ ngờ nghệch của con ma này, khẽ cười khẩy:
"Cô chưa từng đọc tiểu thuyết tổng tài bá đạo à? Trong đó đều viết thế này, nam nữ chính gặp tai nạn xe cộ rồi mất trí nhớ, nhớ tất cả mọi thứ nhưng chỉ quên đi một mình đối phương.Và kiểu tình tiết tai nạn xe cộ này thường xảy ra khi giữa hai người nảy sinh mâu thuẫn lớn, vừa yêu vừa hận lẫn nhau. Chính vì thế nên khi mất trí nhớ mới quên đi đối phương. Hiểu chưa?"
Giờ thì Mao Mai Mai hiểu rồi: "Ồ ồ ~~ Hóa ra là thế!"
Chúc Vấn Thiện mỉm cười: "Ừm…"
Mao Mai Mai: "Nam nữ chính… chẳng lẽ cái chết của tôi có liên quan đến bạn trai sao!?"
Chúc Vấn Thiện: …
Cô không nhịn được mà liếc mắt một cái, khẽ nói: "Ngốc như heo."
Cô nói rất nhỏ, đến cả Hồ Thù Dư ngồi bên cạnh cũng không nghe rõ: "Em vừa nói gì?"
Chúc Vấn Thiện lắc đầu: "Em có nói gì đâu."
"Chắc là chị nghe nhầm." Hồ Thù Dư cũng không để tâm, tiếp tục quay qua nói chuyện với Mao Mai Mai: "Mao Mai Mai, nếu cô có bạn trai thì chắc chắn người đó sẽ bị cảnh sát liệt vào danh sách tình nghi, nhưng trong vụ án của cô, ngoài hàng xóm bên cạnh và bạn của cô là Cố Vũ thì không còn ai khác thuộc diện tình nghi. Cô thật sự có bạn trai à?"
"Cố Vũ… thế các người hỏi cô ấy đi!" Mao Mai Mai có phần vội vàng, "Chắc chắn cô ấy biết!"
Xem ra cũng không còn cách nào khác tốt hơn.
Thực ra thì những câu hỏi cần hỏi, cảnh sát trước đó thụ lý vụ án đều đã hỏi rất chi tiết và ghi đầy đủ vào trong hồ sơ rồi, nhưng bây giờ bọn họ có người chết “sống sờ sờ” ngồi ngay bên cạnh, nếu đối phương có nói dối hay nói điều gì quan trọng, Mao Mai Mai ở bên cạnh còn có thể phản ứng lại.
Khi Hồ Thù Dư gọi video cho Cố Vũ, hình như cô ấy vừa mới về nhà, trên người vẫn còn mặc đồ công sở, tay cầm hộp đồ ăn mua bên ngoài, khuôn mặt lộ rõ sự mệt mỏi. Cô ấy có chút luống cuống đi vào nhà, đặt điện thoại lên bàn uống trà, sau đó ngồi giữa ghế sofa và bàn uống trà, thở hổn hển chào hỏi với màn hình đen trên điện thoại:
"Cảnh sát Hồ phải không? Xin chào."
Hồ Thù Dư cảm thấy bản thân trông quá thời trang, không thể hiện được sự nghiêm túc của cảnh sát, còn Chúc Vấn Thiện thì quá trẻ trung, không đủ để thể hiện sự chững chạc của cảnh sát. Thế là cô ấy quyết định che camera lại, tự cảm thấy mình rất thần bí. - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T - Y - T
Cô ấy hắng giọng: "Xin chào, cô Cố, hôm nay chúng tôi tìm cô là vì chuyện của Mao Mai Mai, mong cô dành chút thời gian để phối hợp làm bản ghi lời khai."
"Lời khai?" Cố Vũ cảm thấy rất kỳ lạ, "Tôi nhớ là nửa tháng trước mình đã từng làm một lần rồi mà."
Hồ Thù Dư không giải thích, chỉ đáp: "Xin lỗi, làm phiền cô rồi."
Dù trong lòng có chút nghi ngờ nhưng Cố Vũ cũng chỉ nghĩ là thủ tục điều tra của cảnh sát thật phức tạp, cô ấy cũng không tiện hỏi nhiều: "Không sao, các người muốn hỏi gì thì cứ hỏi, miễn đừng nghi ngờ tôi là được."
Tìm hung thủ là việc của đội hình sự, liên quan gì đến bộ phận điều tra các sự kiện đặc biệt?
Hồ Thù Dư liền hỏi: "Cô có biết chuyện bạn trai của Mao Mai Mai không?"
"Bạn trai?" Cố Vũ trong màn hình video thoáng sững sờ, "Có thì có, nhưng… cô ấy và bạn trai đã chia tay được mấy tháng rồi."
Thật sự có bạn trai sao?
Hồ Thù Dư liếc nhìn Mao Mai Mai đang tỏ ra phấn khởi, tiếp tục hỏi: "Được rồi, cô có cách liên lạc với bạn trai của cô ấy không?"
Cố Vũ lắc đầu: "Không có, tôi chỉ biết là có người như vậy thôi."
"Thế anh ta tên gì?"
Cố Vũ: "Tôi… tôi không nhớ nữa, chỉ là rất lâu trước đây, cô ấy từng nhắc đến chuyện này với tôi một lần."
Hồ Thù Dư nhướng mày, ngẩng đầu nhìn Mao Mai Mai, nhưng cô ấy chỉ lắc đầu nói: "Tôi… tôi cũng không biết Cố Vũ có biết hay không."
Lúc này, Chúc Vấn Thiện nói: "Nếu cô biết chuyện Mao Mai Mai và bạn trai chia tay, thậm chí còn biết họ chia tay được bao lâu, vậy thì lúc chia tay, chắc chắn cô ấy từng kể với cô rồi. Chẳng lẽ khi nói chuyện, cô ấy không nói tên bạn trai bao giờ sao? Sao lại chỉ nhắc đến một lần chứ?"
Hồ Thù Dư cũng đồng tình: "Đúng vậy."
Cố Vũ ở đầu bên kia im lặng một lúc, giọng nói hơi lúng túng: "À, đúng là chúng tôi có nhắc đến bạn trai cô ấy thật, nhưng tôi thường gọi người đó là… “anh chàng malatang*”, Mai Mai cũng gọi theo tôi như thế."
*Malatang: là món lẩu đường phố phổ biến tại Trung Quốc có nguồn gốc từ Tứ Xuyên.
Anh chàng malatang?
Cố Vũ giải thích: "Bởi vì buổi hẹn hò đầu tiên, anh chàng đó mời Mai Mai đi ăn malatang hết có hơn hai mươi tệ, vậy nên…"
Hồ Thù Dư ngạc nhiên: "Vậy mà không chia tay á?"
Trông Cố Vũ cũng rất bất lực: "Tôi cũng không hiểu, hai người họ còn hẹn hò khoảng nửa năm, mà anh ta chẳng có công việc gì đàng hoàng, Mai Mai thường xuyên livestream kiếm được nhiều tiền, anh ta chỉ biết ăn của Mai Mai, ở nhờ nhà của Mai Mai… Sau đó tôi không biết vì lý do gì lại chia tay, Mai Mai cũng không nói rõ với tôi, nhưng trong lòng tôi thật sự mừng cho cô ấy."
"Hai người họ chia tay đã được ba, bốn tháng rồi, tôi nghĩ chắc là cái chết của Mai Mai cũng không liên quan đến anh ta. Hơn nữa, sau khi chia tay, thỉnh thoảng nhắc đến anh chàng malatang thì cô ấy cũng không có cảm xúc gì đặc biệt. Chia tay xong, cô ấy dồn hết tâm trí vào công việc, trở nên vô cùng bận rộn, thực ra chúng tôi cũng lâu lắm rồi không gặp nhau." ( truyện trên app T Y T )
Cố Vũ nói đến đây thì thở dài, đôi mắt đượm buồn: "Chỉ là không ngờ tới lúc gặp lại, cô ấy đã…"
Chẳng lẽ thực sự không liên quan gì đến anh chàng đó?
"Xin chia buồn," Hồ Thù Dư an ủi một câu lấy lệ rồi hỏi tiếp, "À, cô có biết trước khi chết, Mao Mai Mai có đặc biệt để ý chuyện gì, hay có thứ gì cô ấy rất muốn đạt được không?"
Cố Vũ suy nghĩ một lát: "Chuyện cô ấy để ý nhất… là công việc. Cô ấy muốn trở thành streamer số một của công ty, dạo đó livestream rất nhiệt tình. Vì buổi tối có nhiều người xem nên cô ấy thường livestream từ chín giờ tối đến sáu, bảy giờ sáng hôm sau, livestream xong thì ngủ đến bốn, năm giờ chiều mới dậy ăn cơm, sau đó trang điểm để tiếp tục livestream."
"Cũng vì thế nên giờ giấc sinh hoạt của cô ấy và tôi hoàn toàn lệch nhau, chúng tôi đã lâu rồi không tán gẫu với nhau." Cố Vũ nói đến đây lại thở dài, "Nói thật, thực ra tôi không mấy khi xem cô ấy livestream, vì tôi cảm thấy lúc livestream, cô ấy không giống Mai Mai mà tôi quen biết…"
Chúc Vấn Thiện: "Ví dụ?"
"Ví dụ như cách nói chuyện, có phần nịnh nọt…" Cố Vũ nói khá khéo léo, "Còn nữa, cô ấy bật filter làm đẹp hơi lố khiến tôi cảm thấy cô ấy trông không giống bình thường, thêm vào việc lâu rồi chúng tôi không gặp nhau, chỉ nhìn cô ấy qua livestream, lâu dần khiến tôi quên mất gương mặt thật của cô ấy, cảm giác này… thật kỳ lạ."