Câu nói ấy của cô rõ ràng đã chọc giận đối phương. Sắc mặt của cô gái kia thay đổi liên tục, lúc đỏ lúc trắng, cả người cứng đờ ngay tại chỗ, trợn mắt nhìn cô, trông giống như một con chó dữ muốn cắn người nhưng chưa được chủ nhân ra lệnh nên không dám nhào lên.
Chúc Vấn Thiện hất tay cô ta ra, chẳng buồn để tâm đến hai người vẫn đang ầm ĩ bên cạnh, cô đi thẳng ra ngoài cửa. Thế nhưng, chưa kịp đi được mấy bước thì đã bị Nghê Nhã phát hiện.
Nghê Nhã quay đầu lại, lớn tiếng gọi: “Này! Cậu đứng lại cho tôi!”
Chúc Vấn Thiện không thèm ngoảnh đầu lại, trả lời: “Trước tiên, tên tôi không phải là “này”.”, sau đó rời khỏi phòng học, để lại mọi tiếng ồn phía sau lưng.
Tối hôm sau, Chúc Vấn Thiện đến phòng tập như thường lệ. Cô đẩy cửa bước vào, vẫn là cái đầu vàng chóe quen thuộc ấy.
“Xin lỗi vì chuyện tối qua nhé,” Cậu bạn tóc vàng đứng dậy, gãi đầu một cách ngại ngùng, “Tôi không ngờ cô ta lại đến.”
Chúc Vấn Thiện thầm nghĩ: Nếu cậu biết điều thì tối nay đã không nên đến đây rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play