Nói như thế thì đỉnh núi này cũng xem như địa bàn của người rừng này.
Với năng lực của người rừng thì giết vài người là chuyện rất đơn giản, nhưng lại chưa từng nghe thấy huynh đệ nói có người vô duyên vô cớ mất tích. Từ điểm này có thể thấy người rừng này cũng biết phân biệt đồng loại.
“Thả đi.” Diêm Như Ngọc thử đủ rồi, đứng dậy phủi tay nói.
“Thả? Có lẽ thứ này có thể bán được mấy trăm lượng bạc đấy!” Vạn Thiết Dũng lập tức không vui.
Diêm Như Ngọc trừng mắt nhìn ông ta: “Vạn thúc thúc thiếu mấy trăm lượng đó sao?”
“Con muỗi dù nhỏ nhưng cũng có thịt. Hơn nữa, có được mấy trăm lượng bạc đã được xem như nhà giàu ở dưới núi rồi.” Vạn Thiết Dũng trợn trắng mắt. Nha đầu này cho rằng ai cũng giống mình, xem bạc như đá mà tùy tiện tiêu xài chắc?
Với tư cách là một trong những nhân vật đứng đầu sơn trại, ông ta đương nhiên biết rõ toàn bộ thu nhập trong sơn trại, cũng biết chuyện Diêm Như Ngọc thắng được 200.000 lượng của bang Phi Vân. Đối với chuyện này, ông ta vô cùng chịu phục. Tuy nhiên, ông ta lại buồn bực vì nha đầu này tiêu tiền như nước chảy. Chỉ chớp mắt, 200.000 lượng đã gần hết sạch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play