Đừng nói Vạn Thiết Dũng tò mò, ngay cả Diêm Như Ngọc cũng có chút hứng thú. Nàng lập tức dẫn người ra ngoài xem thử.
Các huynh đệ vây quanh thành một vòng tròn. Thấy Diêm Như Ngọc đến, mọi người lùi ra tạo thành một lối đi, chính giữa vòng tròn là người rừng đang bị trói.
Trên người khoác da thú, râu quai nón, ánh mắt cảnh giác nhìn chằm chằm mọi người như sói, miệng phát ra tiếng gầm gừ, hai cánh tay cuộn tròn như mãnh thú, nếu không phải đang bị trói lại thì chắc hẳn đã chồm lên rồi.
“Làm sao bắt được vậy?” Diêm Như Ngọc nghi ngờ hỏi.
Nàng có ánh mắt tinh tường, nhận ra tình huống của người rừng này rất nghiêm trọng, đã hoàn toàn mất năng lực ngôn ngữ, những hành vi của người này không phải mới hình thành chỉ trong một sớm một chiều. Tuy nàng không đoán được tuổi tác của hắn, nhưng chắc chắn người này đã sống trong núi mấy chục năm.
Có trí thông minh của loài người và năng lực của dã thú thì người bình thường rất khó bắt được.
“Hắn trộm rượu Vong Ưu trong nhà kho của chúng ta uống rồi ngất đi...” Một huynh đệ ngượng ngùng giải thích, sau đó không nhịn được mà kể lể: “Mũi của người rừng này tinh lắm đấy, nhà kho còn có rất nhiều loại rượu khác, mười mấy văn đến mấy trăm văn một vò đều có mà hắn lại chọn đúng loại 10 lượng bạc một vò...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play