Mặc dù trước đây rất nhiều người trong sơn trại đều là lương dân nhưng hiện nay đã trở thành thổ phỉ thì đương nhiên cũng phải có dáng vẻ của thổ phỉ.

Diêm Như Ngọc hơi câm nín, thổ phỉ còn dám làm mà lại sợ mất mặt.

“Trong sơn trại còn bao nhiêu tiền bạc và lương thực?” Diêm Như Ngọc nhíu mày.

“Ta gọi người quản lý kho đến hỏi nhé?” Lương bá vội vàng hỏi.

Diêm Như Ngọc gật đầu.

Không bao lâu sau, người này đã tới. Ông ta tên Chu Vượng, là một trong những người quan trọng của trại Diêm Ma, tuổi ngoài bốn mươi, để ria mép, có đôi mắt chuột tinh tường, dáng người mập mạp, bước đi chữ bát (八) , trông như một ông lão giàu có.

“Đại đương gia gọi ta sao?” Nhìn thấy Diêm Như Ngọc, ông ta lập tức nở nụ cười.

“Chu thúc, ta gọi ông đến để hỏi xem tiền bạc và lương thực trong sơn trại của chúng ta còn đủ dùng trong bao lâu nữa?” Diêm Như Ngọc đi thẳng vào vấn đề.

Mắt Chu Vượng sáng lên: "Đại đương gia thật sự muốn quản lý ư?” 

Diêm Như Ngọc ngầm thừa nhận.

“Trước mắt, tiền trong sơn trại của chúng ta còn 252 lượng, lương thực thì... dựa theo chi tiêu hiện tại, đủ dùng khoảng một tháng. Ngoài ra, lần xuống núi nửa năm trước đó khiến chúng ta tổn thất nghiêm trọng, thuốc bôi ngoài da sắp dùng hết rồi. Tiểu Hàn Tử suốt ngày lải nhải bên tai ta rằng nếu trong sơn trại lại có người bị thương thì thật sự phải bó tay, cho dù muốn cứu cũng sợ là không cứu nổi. Còn có chuyện này nữa, mấy ngày nữa ta muốn dẫn theo vài người xuống núi để mua chút dầu và muối về. Đoán chừng 200 lượng này chỉ đủ dùng cho việc này thôi. Đại đương gia, chúng ta chen chúc ở đây đã lâu rồi. Ngài xem khi nào thì dẫn mọi người xuống núi đây?” Chu Vượng mong đợi hỏi.

Nửa năm nay đã khiến ông ta buồn phiền đến bạc đầu rồi!

Trước đây, Đại đương gia không chịu quản lý, mỗi khi nhắc đến chi phí ăn uống với nàng, nàng đều không biết phải làm sao, lập tức đỏ mắt giống như bị ông ta ức hiếp khiến ông ta không dám chất vấn.

Trong khi đó, Nhị đương gia cố ý gây áp lực lên Đại đương gia nên không nhúng tay vào bất cứ chuyện gì liên quan đến lương thực. Còn về Tam đương gia, tuy ngài ấy tốt bụng nhưng chỉ là một Tú tài nghèo, hoàn toàn không động tay vào mấy việc tiền bạc tài sản này. Để ngài ấy lập ra quy định thì còn được, nhưng muốn ngài ấy nghĩ cách kiếm tiền thì... không có khả năng.(App T-Y-T)

Do đó, người xui xẻo chính là ông ta, người quản lý kho. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Thắt lưng buộc bụng bấy lâu nay, nếu Đại đương gia còn không để ý đến nữa thì người quản lý kho là ông ta sẽ bỏ chạy trước!

Diêm Như Ngọc nghe vậy thì nhíu mày: "Sao lại chỉ có hơn 200 lượng thôi thế? Trại Diêm Ma thành lập đã nhiều năm, chắc hẳn phải tích trữ chút của cải chứ?”

“Trời ơi, Đại đương gia của ta, trong sơn trại có hơn ba trăm người cần chăm sóc lận đó! Lúc lão đương gia còn sống, tuy chúng ta thường xuyên xuống núi nhưng tiêu xài cũng nhiều. Tiền rượu hàng tháng là một khoản chi lớn, hơn nữa còn có phí bôi trơn* ba tháng nộp một lần nên lúc ông ấy ra đi chỉ còn lại hơn 2.500 lượng. Nhưng khi đó, khá nhiều người trong sơn trại bị thương, lại là mùa đông, áo bông, chăn bông cho từng nhà không hề rẻ, rồi cả nhu yếu phẩm tiêu hao nữa, có thể dư ra nhiêu đây đã là tốt lắm rồi.” Chu Vượng đau khổ nói.

*phí bôi trơn: ở bối cảnh cổ đại có thể hiểu là phí nộp cho quan phủ để đút lót

Dưới tình hình có ra mà không có vào, không có ai đói chết đã là tốt lắm rồi.

Hơn 200 lượng, đối với một gia đình mấy người thì đó chính là một số tiền lớn, nhưng đối với một sơn trại có ba trăm sáu mươi người... 

Thiếu, cực kỳ thiếu tiền.

Diêm Như Ngọc xoa xoa ấn đường, nàng đã quyết định muốn làm Đại đương gia, nhưng nếu không có chiến tích thì sớm muộn gì cũng bị lôi xuống ngựa.

Làm thổ phỉ, bản chất công việc đương nhiên là cướp giật, chỉ là tình hình hiện tại... 

Diêm Như Ngọc nhéo nhéo cánh tay và đôi chân nhỏ gầy yếu ớt của mình, khóc không ra nước mắt. Ở kiếp trước, dù gì nàng cũng xuất thân từ một gia đình có truyền thống võ cổ truyền qua nhiều thế hệ, cũng gần đạt đến cảnh giới cao nhân ẩn sĩ rồi, bây giờ lại yếu ớt như vậy, nào dám ra ngoài nộp mạng chứ.

Nếu muốn xuống núi một chuyến thì trước hết phải có năng lực tự vệ mới được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play