Năm ấy qua đi, sói con sớm đã trưởng thành, từ một nhúm nhỏ bé ngày nào mà lớn lên cường tráng, tựa hổ báo giữa rừng sâu. Bớt đi bộ dáng ngây thơ lúc sơ sinh, đôi mắt hổ phách hiện lên vẻ hung ác, rất có khí thế. Khi nó nằm phủ phục mà nhìn người, kẻ đối diện liền rùng mình, trong lòng sợ hãi, e rằng con sói sẽ lao lên xé xác mình thành trăm mảnh.
Bởi thân hình đã to lớn, nặng nề, Tiêu Thành Viêm mỗi lần thấy liền chướng mắt, muốn túm cổ nhấc bổng mà ném ra ngoài, nhưng đã chẳng thể làm được. Việc này khiến hắn không khỏi tiếc nuối.
Nhưng sói con cũng chẳng chiếm được lợi lộc gì. Khi lớn lên, nó chẳng còn là một con thú nhỏ bé đáng yêu, mà thân hình đã như loài mãnh khuyển. Nhưng nó lại chẳng tự biết thân biết phận, vẫn giữ thói quen quấn quýt bên Tô Đường, mỗi lần đều muốn rúc vào lòng y, như thuở nhỏ được ôm ấp, vuốt ve mà lăn lộn trên đầu gối.
Nhưng bây giờ nó đã quá lớn, đã không còn là một tiểu bảo bảo.
Thế nên, con sói nhỏ tròn một năm tuổi liền thương tâm không dứt, hóa bi phẫn thành thèm ăn, ăn thật nhiều thịt, kết quả lại càng thêm to lớn, cường tráng hơn. Này quả thực là một sự tình bi ai.
Mỗi khi Tiêu Thành Viêm muốn đuổi sói con ra khỏi Triều Dương cung, đều phải gọi mấy cung nhân hợp sức, kẻ kéo người đẩy mà lôi ra ngoài. Nhưng sói con vừa quay đầu, chỉ một cái trừng mắt, một tiếng gầm gừ, đã đủ khiến đám cung nhân hồn bay phách lạc, thối lui rối rít.
Tiêu Thành Viêm ghét bỏ đám người hèn nhát vô dụng, đành phải tự thân ra mặt, vừa uy hiếp vừa cưỡng bức, lạnh giọng mà kể lể đủ cách chế biến thịt sói cho sói con nghe. Tiếc rằng con sói kia nào phải con người, nửa lời cũng chẳng hiểu, chỉ ngẩng đầu tỏ vẻ cao ngạo, lạnh lùng liếc hắn một cái đầy khinh bỉ, chẳng thèm quan tâm đến kẻ hai chân dài dòng phiền phức trước mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play