Tiêu Thành Viêm đích thân dạy Tô Đường cách cậy sủng sinh kiêu, ngang ngược càn quấy, kéo y đập vỡ không ít bình hoa, ngọc khí trân quý. Tiếng vỡ giòn tan, mảnh vỡ văng khắp mặt đất.
Không chỉ cung nhân hoảng sợ, mà ngay cả Tô Đường cũng ngây người, thậm chí còn muốn đánh người.
Điên rồi à? Đừng đưa cho ta! Đập vỡ làm gì chứ? Đây đều là tiền đó!
Nghĩ lại, chẳng phải những thứ này đều là bạo quân ban cho y hay sao? Ngay cả chìa khóa khố châu bảo cũng đã giao cho y, vậy thì đây đều là của y rồi! Tiêu Thành Viêm sao có thể đập nát đồ của y chứ?!
Tức giận!
Tô Đường phồng má đẩy tên bạo quân điên rồ kia ra, một thân ngồi phịch xuống giường, tự mình cầm thoại bản lên đọc, không thèm để ý đến hắn nữa.
Tiêu Thành Viêm liền theo sát phía sau, cũng len lén ngồi xuống mỹ nhân tháp, chẳng hề cảm thấy hành vi của mình có gì không đúng, cất giọng chậm rãi: “Ái phi, cô lo ngươi chịu thiệt. Nếu ngươi không muốn làm như vậy, thì cứ để cô thay ngươi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT