Tiết tiểu vương gia chạy tới chỗ hoàng đế thúc thúc mình để mách tội, nhưng Tiêu Thành Viêm chẳng thèm để ý, quay người nhảy xuống ngựa, lập tức kéo Tô Đường vào lòng. Hắn mặt mày tối sầm, nhìn Tô Đường từ trên xuống dưới một lượt. Khi phát hiện trên mặt Tô Đường có một vết bầm, sắc mặt hắn càng thêm khó coi. Hắn đứng từ trên cao nhìn xuống Tiết tiểu vương gia đang nằm dưới đất, lạnh lùng quát: “Ngươi dám làm quý phi của cô bị thương, muốn chết?”
Tiết tiểu vương gia trợn tròn mắt, không tin nổi: “Hoàng đế thúc thúc, thúc nhìn xem trên người ta, vết thương đầy mình, còn nặng hơn cả y nữa! Sao thúc lại chỉ mắng mỗi mình ta? Phải phạt y chứ!”
Tiêu Thành Viêm cười khẩy: “Quý phi của cô, dù chỉ rụng một sợi tóc cũng không được phép. Còn ngươi? Ngươi có bị thương nặng cỡ nào thì liên quan gì tới cô?”
“Y đánh ngươi, chắc chắn là do ngươi chọc y trước. Đã sai thì ngoan ngoãn để quý phi đánh. Vậy mà ngươi còn dám đánh lại? Dám bất kính với quý phi, phạt 50 trượng!”
Tiết tiểu vương gia nghe xong mà tức muốn xỉu, cảm giác như bị đâm cả ngàn nhát dao vào tim. Từ nhỏ tới lớn chưa bao giờ bị oan ức thế này, suýt nữa thì bật khóc: “Ta là cháu ruột của thúc cơ mà! Sao thúc nỡ bỏ mặc ta? Còn bắt ta bị đánh mà không được đánh lại nữa!”
Tiêu Thành Viêm nhíu mày nhìn hắn vài lần, vẻ mặt lạnh tanh: “Cô không quen biết ngươi.”
Tiết tiểu vương gia cố nhịn mãi, cuối cùng không chịu nổi, “oa” một tiếng khóc toáng lên. Hắn nằm lăn ra đất, tay đấm chân đạp như đứa trẻ không được cho kẹo, chỉ tay vào Tô Đường mà ấm ức gào: “Ngươi thật quá đáng! Đánh ta thê thảm thế này, đến hoàng đế thúc thúc còn không nhận ra ta nữa. Ngươi thật xấu xa! Nói đi, có phải ngươi ghen tỵ với vẻ đẹp của bổn vương không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT