Khương Tuế phẫn nộ nhìn Trần Kiến Khanh: "...Đừng mong tôi sẽ ký vào báo cáo thực tập của cậu!"
Trần Kiến Khanh mỉm cười một lát, nhưng rất nhanh đã lấy lại vẻ mặt cảnh giác, bước tới nắm lấy tay Khương Tuế, kéo anh ra khỏi nước biển và mảnh kính vỡ trên đất.
Cả người Khương Tuế nhiều vết thương, lục phủ ngũ tạng bị chấn động nhẹ. Vừa được kéo lên, anh đứng không vững liền đâm vào l*иg ngực Trần Kiến Khanh, Trần Kiến Khanh thuận thế ôm lấy vòng eo thon gọn của tiến sĩ, giúp cho anh không đến mức vì chân mềm mà ngã xuống đất.
Mặc dù biết Khương Tuế rất gầy, nhưng khi Trần Kiến Khanh thực sự vòng tay qua vòng eo đấy, cậu mới nhận ra Khương Tuế hàng năm ngâm mình trong phòng thí nghiệm là một trạch nam không có bất kỳ sở thích vận động rốt cuộc gầy yếu tới mức nào.
Cậu thậm chí cảm thấy chỉ cần mình hơi dùng sức liền bẻ gãy nó.
Khương Tuế căn bản không biết trong đầu Trần Kiến Khanh đang suy nghĩ thứ gì, anh hét lên: "Không được nổ súng!"
Các nhân viên bảo an hai mặt nhìn nhau, có người thận trọng nhìn về phía Trần Kiến Khanh. Thấy Trần Kiến Khanh không phản ứng, liền chậm rãi buông cò súng, nhưng vì nhân ngư cực kỳ hung hãn cùng lực sát thương mạnh, mọi người vẫn gắt gao nhìn chằm chằm nó.
Vết thương do đạn bắn trên người nhân ngư vẫn đang rỉ máu, nhưng nó dường như không cảm thấy đau đớn, không rời mắt nhìn Khương Tuế.
Trần Kiến Khanh đem chắn Khương Tuế ở phía sau mình, nói: "Tiến sĩ, tôi cũng không muốn làm nó bị thương, nhưng có vẻ nó không quan tâm điều này."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play