Khương Tuế sinh ra ở vùng duyên hải nên khả năng bơi vô cùng tốt, nhưng dù vậy cũng không thể nín thở dưới nước quá lâu, chưa kể nhân ngư còn ôm anh vào lòng như thế khiến anh không thể trốn thoát được.
Lượng oxy dự trữ trong cơ thể đang dần hao hụt, Khương Tuế nắm chặt cánh tay nhân ngư để lại vài vết xước sâu hoắm trên đó, nhưng nhân ngư không cảm thấy bất mãn, thậm chí đồng tử nó còn giãn ra một chút để lộ sự hưng phấn.
"..." Trần Kiến Khanh thấp giọng chửi rủa: "Nó muốn dìm chết tiến sĩ."
Alison khóc lóc nói: "Vậy giờ phải làm sao đây? Đều do tôi, tiến sĩ vì cứu tôi mới..."
Trần Kiến Khanh nheo mắt nói: "Tôi cảm thấy mạng sống của đồng nghiệp càng quan trọng hơn, cho dù nhân ngư có là mẫu vật trân quý đi chăng nữa."
Mọi người nhìn về phía cậu, trong lòng rung động.
Khương Tuế và Trần Kiến Khanh đúng là hai thái cực hoàn toàn khác nhau. Nếu tình cảnh của họ đảo ngược cho nhau, tiến sĩ nhất định sẽ chọn bảo vệ mẫu vật quý hiếm thay vì tính mạng của Trần Kiến Khanh.
"Mở bể nước." Trần Kiến Khanh trầm giọng nói.
"Cậu bị điên à?!" Có người kêu lên: "Nhân ngư hung hãn như thế, nếu mở ra tất cả chúng ta sẽ chết!"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT