"...Cậu nói, cái gì?" Khương Tuế nghiêng đầu nhìn Trần Kiến Khanh, mặt không biểu cảm nói: "Lặp lại lần nữa."
Tất cả mọi người đều nghe ra mùi máu tươi từ mấy câu ngắn ngủi của tiến sĩ.
Trần Kiến Khanh đè lại bả vai Khương Tuế, nói: "Tiến sĩ, trước hết xin ngài hãy bình tĩnh lại. Hiện tại phòng thí nghiệm đang rất hỗn loạn, khắp nơi đều là nước biển, không nhìn rõ tình hình cụ thể, nhưng có thể khẳng định một điều là nhân ngư đã làm vỡ bể nước, khả năng cao nó vẫn còn ở bên trong. Bởi vì tính công kích của nó quá mạnh, nên chúng ta cần phải tìm kiếm cẩn thận, tiến sĩ ngài đến nơi an toàn trước, an tâm chờ đợi tin tức tốt, được không?"
Nghe thấy nhân ngư vẫn chưa rời khỏi phòng thí nghiệm, sắc mặt Khương Tuế trông khá hơn, nói: "Vậy tôi ở đây --- yên tâm, tôi sẽ không gây phiền phức cho các người."
Trần Kiến Khanh thở dài, cậu biết mình không khuyên nổi anh liền từ bỏ. Ansel một bụng tức giận khi rời giường cũng chạy lại đây, mái tóc nâu gọn gàng giờ lại lộn xộn, như con sư tử đang nổi cơn thịnh nộ. Sau khi nghe thấy lời Khương Tuế nói, liền cười khẩy: "Ngài ở đây cũng đã thêm phiền rồi."
Hắn một tay đem Khương Tuế đẩy ra, phân phó nói: "Đưa anh ta(đang nói với ngk) đến nơi an toàn, miễn cho tiến sĩ mảnh mai xảy ra chuyện lại tìm chúng ta gây phiền toái(rắc rối)."
Khương Tuế cau mày muốn chửi người, Ansel đã từ bên hông rút ra khẩu Beretta 92, lưu loát lên đạn, nói: "Tôi thật là tốt bụng, còn giúp ngài vào tìm nhân ngư."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play