Chử Diệu nhẹ nhàng vuốt mái tóc Lâm Phong.
Vô cùng hài lòng, liên tục khen ngợi: “Tốt lắm, tốt lắm, đứa bé ngoan.”
Không biết nghĩ tới điều gì, khóe mắt hắn bỗng nhiên hơi đỏ.
Một ngày làm thầy, cả đời làm cha.
Đối với văn sĩ trong thời đại này, việc nhận đồ đệ là một chuyện vô cùng hệ trọng. Chử Diệu đồng ý thu nhận Lâm Phong, không chỉ vì nể mặt Thẩm Đường hay bởi danh hiệu "nữ tử đầu tiên có Văn Tâm" của nàng, mà phần nào cũng là vì chút tình cảm lẫn lộn trong lòng hắn.
Tuổi của Lâm Phong còn nhỏ, chỉ tầm tám tuổi. Nếu năm đó Chử Diệu không gặp chuyện, đáng ra hắn cũng đã yên bề gia thất, con cháu đầy đàn rồi. Hắn cũng chẳng biết liệu sau này mình có lập gia đình hay không, nếu không thì Lâm Phong chính là một nửa nữ nhi của hắn, người sẽ kế thừa y bát của hắn.
“Lão sư!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT