Thẩm Đường im lặng, Kỳ Thiện và Chử Diệu cũng chẳng nói gì.
Về phần Lâm Phong, nàng càng không dám lên tiếng.
Cả bốn người chỉ im lặng đối mặt, mắt lớn trừng mắt nhỏ. Kỳ Thiện và Chử Diệu không nhúc nhích, thậm chí không chớp mắt, khiến kẻ nói nhiều như Thẩm Đường khó chịu vô cùng: “... Các huynh... rốt cuộc là sao đây? Có thể cho ta một câu trả lời chắc chắn không?”
Cuối cùng, Chử Diệu cũng chớp mắt, nhưng ánh mắt lại dừng lại trên người Lâm Phong. Hắn muốn nói gì đó, nhưng lại ngừng lại, khiến lời muốn nói như nghẹn trong cổ họng. Việc thay đổi quan niệm đã tồn tại hơn hai trăm năm là điều không dễ, hắn thậm chí còn muốn tự lừa mình dối người mà tin rằng Lâm Phong thực chất là con trai.
Thẩm Đường hỏi: “Thật sự khó chấp nhận đến thế sao?”
Chử Diệu đáp: “Chuyện này chẳng khác nào có người bảo ta rằng, ta không phải do nương sinh ra mà là do phụ thân mang thai suốt mười tháng. Hoang đường vô cùng.”
Nếu ai đó nói như vậy, hắn có tin không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play