“Đám vũ phu này!” Kỳ Thiện bực tức lẩm bẩm, tiếng ồn ào từ trận đấu vang lên liên hồi khiến dòng suy nghĩ của hắn rối như tơ vò. Không thể chịu đựng thêm, hắn vươn tay rút thanh cọc đang chặn cửa sổ. Mất đi điểm tựa, cánh cửa sổ lập tức khép lại đánh “rầm” một tiếng: "Đêm hôm khuya khoắt thế này có để người ta ngủ không hả?”
Ánh trăng đổ vào trong nhà bị chặn lại giữa chừng.
Tiếng động từ ngoài nhỏ đi chút ít, nhưng vẫn vô cùng ồn ào, kiểu ồn khiến người ta liên tưởng đến tiếng muỗi vo ve bên tai, tuy không lớn nhưng hiện diện rõ rệt. Kỳ Thiện thở dài, buộc phải sử dụng một câu ngôn linh “Hai tai không nghe chuyện ngoài cửa” để tự phong bế thính giác.
Những người khác không có khả năng này.
Nhẫn nhịn cơn giận, họ chỉ biết ló đầu ra nhìn xem kẻ nào phát rồ giữa đêm, và thấy kẻ gây rối chính là Thẩm Đường cùng Li Lực, bèn quay về phòng để tiếp tục cố gắng tìm lại giấc ngủ.
Địch Nhạc ngáp dài: “Thẩm huynh đúng là tràn trề sinh lực.”
Cộng Thúc Võ đã quá quen: “Đánh xong là yên thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play