Hoắc Ảnh Thanh chậm rãi ngồi dậy dưới sự giúp đỡ của ba cô gái, từ từ uống hết một cốc nước ấm, ánh mắt truy hỏi quét qua ba người.
Miệng không thể mở, tay không thể viết, cô chỉ có thể trông đợi vào sự ăn ý giữa mình và Hoắc Hữu Ngư rồi.
Hoắc Hữu Ngư hiển nhiên đã có chuẩn bị, cô bé hắng giọng, rót cho bản thân một ly nước rồi mở miệng:
“Chị à, sau khi anh chị được cứu viện, đội trưởng Kỳ đã tìm cho hai người bác sĩ có chuyên môn tốt nhất hiện tại, vết thương của anh Chu còn xem là nhẹ, chỉ bị chứng phát sốt cao nguyên rơi vào hôn mê một thời gian, vết thương trên đầu cũng được băng bó tốt, hôm qua đã bắt đầu chạy nhảy tung tăng được rồi, chỉ trừ có……”
Cô bé nghĩ nghĩ, rồi lắc lắc đầu, tiếp tục cười nói:
“Nhưng chị thì khác, lúc chị được cứu về có quá nhiều vết thương, nghe nói tay chị toàn bộ đều là vết nứt, vết máu đều bị dính vào gang tay, bác sĩ phải mất đến một tiếng mới có thể gỡ tay của chị ra khỏi gang tay, mà đây mới chỉ là vết thương nhẹ nhất trên người chị thôi.”
Khương Yên Nhiên lộ ra thần sắc áy náy, chậm rãi lùi về phía sau.
Biểu tình Trương Thư Thuần cũng có chút không vui, bổ sung: “Cộng với thời gian tiêm thuốc mê, cô đã ngủ bốn mươi tám tiếng đồng hồ rồi, mấy cái khác còn tốt, cánh tay của cô sau khi bị thương lại chịu thêm lực nặng, thời gian này tốt nhất đừng dùng đến tay phải nữa, nếu không sẽ càng bị thương nặng thêm, sẽ để lại di chứng đấy.”
“Nói đến để lại triệu chứng…….” Biểu tình Hoắc Hữu Ngư có chút mất mát, nhỏ giọng nói: “Cổ họng của chị bị thương vô cùng nghiêm trọng, trong một tuần có thể không nói được thì đừng nói chuyện, về sau cũng nhất định phải uống nhiều nước vào.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT