Xuất hiện trước mắt hai người là một con tuấn mã màu trắng tuyết, màu lông dưới ánh nắng mặt trời phát sáng như ngọc, đám lông đằng sau pha lẫn màu đen nhạt, giống như miếng ngọc vừa được vớt lên từ dưới đáy biển, nó ngẩng đầu ưỡn ngực, thần thái bình tĩnh, linh hồn dường như được nuôi dưỡng ra từ mảnh đất trời này vậy, kiên cường mà tuyên thệ gì đó.
Đẹp quá.
Chu Tuý Phong dường như nhớ tới gì đó, cười nhẹ lên tiếng: “Tiếng lộc cộc mà em nghe thấy lúc trước, không phải là tiếng con ngựa này dậm chân đấy chứ?”
Nghĩ tới lúc trước bản thân thế mà lại bị tiếng ngựa dậm chân doạ đến mặt mày trắng bệch, Hoắc Ảnh Thanh không được tự nhiên cúi đầu xuống, hai bên tai đỏ lên.
Tâm tình Chu Tuý Phong cực kì tốt: “Chưa từng ăn qua thịt heo thì cũng từng nhìn thấy heo chạy chứ? Chưa nghe qua tiếng chân ngựa trên tivi à?”
“Tiếng chân ngựa phát ra trên mặt băng em chưa từng nghe thấy mà.” Hoắc Ảnh Thanh vểnh vểnh môi, ý thức có chút không theo khống chế, âm thanh chột dạ trầm xuống: “Nhưng mà, anh nhìn quần áo trên lưng con ngựa đi, đây có phải là của hai người mục dân lúc trước không?
Con ngựa to lớn vung vung chiếc đuôi, cao ngạo nhìn hai người một cái.
Ánh mắt của con ngựa khiến cho Hoắc Ảnh Thanh vừa thoát khỏi cái chết lập tức bất mãn, cô ngẩng đầu nhìn Chu Tuý Phong:
“Anh biết cưỡi ngựa không?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play